Gió biển mặn mùi vị của muối, cái nắng gay gắt làm mọi người ai cũng trở nên khô khan vừa được ân xá là nhảy ngay xuống biển. Thuyền lênh đênh trên mặt biển mênh mông, chúng tôi cách bọn tội phạm khoảng 20 hải lý nhờ vào siêu năng lực của Trịnh Vĩ Bình phát ra xung động làm cho các loài cá từ lớn đến bé không dám bén mảng đến gần tàu nên việc tắm biển rất an toàn không phải sợ có cá mập hay cá sấu tấn công... khụ.... biển làm gì có cá sấu nhỡ.
“Không có đồ bơi mình không tắm đâu!” Tần Tuyết từ chối Hứa Yên, tiếp tục thả câu.
“Tần Tuyết, cá bị Vĩ Bình làm chạy hết rồi chị câu làm gì?” Tôi mỉm cười tinh ranh.
“Ái Thi, chúng ta xuống biển đi” Hứa Yên nắm tay tôi.
“Em không biết bơi” Tôi nhỏ giọng, thật ra tôi bơi rất giỏi, tôi thích nhất là làm nữ hiệp đánh đấm với bơi lội mà. Với tôi nữ hiệp là cái gì cũng phải biết chút ít, vừa vặn bơi lội tôi rất nổi trội.
“Hả? Sếp Diêu cũng không chịu đi, vậy chị đi với ai đây? Sếp Mạch thì khỏi nói rồi, chị ấy bảo mình già bơi không nổi” Hứa Yên chu môi, xụ mặt.
“Tần Tuyết, chị đi bơi với Hứa Yên đi, biết đâu khi bơi sẽ được mấy sếp chú ý một bước lên cao như em thì sao?” Tôi đá lông nheo với Tần Tuyết.
“Thật không? Tần Tuyết đi thôi, biết đâu sếp Trần sẽ để ý mình hay sếp Kỷ cũng không tồi nha” Hứa Yên chạy đến nắm tay Tần Tuyết kéo đi.
Tần Tuyết bị Hứa Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-be-bi-la-nam-chinh-phan-dien/1414651/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.