Mùa mưa ở nước B kéo dài hơn những nước khác rất nhiều, đến nước B hơn 2 tháng tôi toàn gặp những cơn mưa rã rích. Tối nay là thứ 7 sau khi tan học tôi không về KTX ngay mà đi thẳng đến căn tin ăn cùng với bọn người sếp Diệp cho đỡ phải đi tới đi lui mệt mỏi. Như thường lệ sau khi ăn xong tôi chờ mua một ít thức ăn vặt mang về phòng.
“Em học hết những gì trong sách chưa?” Diệp Gia Thành nhìn tôi.
“Xong hết mấy ngày nay rồi!” Tôi mỉm cười tinh ranh.
“Vậy em đã thử nghiệm chưa?” Diệp Gia Thành đưa đôi mắt đẹp trên môi chứa nụ cười nhẹ như có như không mím môi.
“Thử nghiệm?” Tôi lắc lắc đầu.
“Đúng vậy, thử xem có thể thấy được ma, làm mà sợ em hay không!” Diệp Gia Thành bật cười.
“Sếp Diệp, anh thật thông minh nha! Việc đó em chưa nghĩ tới nữa!” Tôi nắm tay Diệp Gia Thành ngưỡng mộ.
“Em đã quen được bao nhiêu nam sinh?” Đột nhiên Diệp Gia Thành dùng đôi mắt sâu thẳm nhìn tôi.
“Sao anh hỏi như thế?” Tôi ngạc nhiên nhìn sếp Diệp.
“Em quên rồi sao, em đang mắc duyên âm!” Diệp Gia Thành cau mài.
“Em....trong trường có rất nhiều nam sinh, anh thấy đó mỗi ngày đều có nam sinh đến bắt chuyện với em mà!” Tôi nhìn sếp Diệp
“Ý anh là có nam sinh nào đặc biệt không?” Diệp Gia Thành theo dõi từng đường nét trên gương mặt tôi, vẻ mặt anh ngưng đọng.
“Uhmmm... ngoài đẹp trai ra thì em thấy không có gì đặc biệt hết!” Tôi lắc đầu.
“Được rồi, anh phải đi ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-be-bi-la-nam-chinh-phan-dien/1414641/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.