(đọc kỹ HDSD trước khi dùng: ai ăn uống, ngồi ghế nên cẩn thận)
Sếp Diệp thắt dây an toàn cho tôi, đưa tay lau mồ hôi trên trán tôi, anh dịu dàng, nhưng mặt đầy vẻ lo lắng cùng sợ hãi:
- Nói anh biết, em đau chổ nào? Giọng anh trầm khàn.
- Em....em bị...động thai.... Tôi nhỏ giọng.
Diệp Gia Thành dường như chấn động, bàn tay đang lau mồ hôi trên trán tôi dừng lại, hai mắt anh mở to sáng long lanh, kích động. Sau đó anh không nói gì quay người khởi động xe, tôi nhìn anh cắn răng nức nỡ:
- Sếp....anh.....
- Đừng nói chuyện, anh đưa em tới bệnh viện! Diệp Gia Thành giọng trầm ấm lên tiếng.
- Không được...để người khác thấy không tốt! Tôi vội bắt lấy tay sếp Diệp.
- Không nói nhiều! Tất cả nghe anh! Diệp Gia Thành bá đạo vẫn chuyên tâm lái xe.
Đến giờ phút này tôi còn có thể nói gì hơn nữa đành để sếp Diệp mang đi đâu thì mang, phó thác hết cho sếp Diệp cả mẹ lẫn con. Xe chạy vào bệnh viện dừng ở bãi đổ xe, sếp Diệp quay sang tôi giúp tôi tháo dây an toàn sau đó anh cởi áo đồng phục của tôi chỉ chừa áo thun bó bên trong rồi khoát cho thôi áo vest của anh. Tôi đau đến hoa mắt, chỉ cảm nhận được đôi tay chắc khỏe của anh bế tôi ra khỏi xe rồi bế tới khoa sản.
- Bác sĩ, vợ tôi đau bụng chị xem giúp cô ấy! Diệp Gia Thành giọng lo lắng đặt tôi xuống giường bệnh.
- Ah....là cháu sao? Vị nữ bác sĩ nhìn tôi.
- Mau xem cho cô ấy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-be-bi-la-nam-chinh-phan-dien/1414631/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.