Ôm một mối căm hờn không tên tôi sầm mặt quay về nơi làm việc của mình.
“Diệp Gia Thành, anh đừng có mà quá đáng, nể tình anh là nam chính nên tôi mới nhượng bộ anh đó! Tôi không sợ anh đâu, không sợ....tôi không sợ”. Tôi đang tự gạt chính tôi.
“Anh đẹp trai, anh tài giỏi....nhưng anh là nam chính....”
“Nói cho anh biết, anh mà tiếp tục làm phiền cuộc sống của tôi, tôi sẽ không tha cho anh!”
“Tôi sẽ mặc kệ anh có là nam chính hay ác quỷ, mặc kệ anh có bao nhiêu nữ phụ, anh yêu nữ chính như thế nào, tôi sẽ tóm lấy anh! Lúc đó anh đừng có mà khóc lóc van xin bà đây nhé!”
“Bà mà tham gia vào dàn nữ phụ của anh là anh chỉ có một chữ để diễn tả - THẢM, hai chữ là RẤT THẢM, ba chữ là VÔ CÙNG THẢM. Con đường đến với hạnh phúc của anh và nữ chính có tôi tham gia là nó dài đằng đẵng luôn. Tôi mà nhập vai phản diện là đỉnh của đỉnh.”
“Anh mà còn mang cái mặt xinh đẹp, cái bộ dạng vô tội, ti bỉ, vô sĩ đó đứng trước mặt tôi...anh mà còn nhìn tôi bằng ánh mắt đó....anh mà còn dùng giọng điệu đó nói chuyện với tôi....anh mà còn theo tôi nữa...Ô...ô...Diệp Gia Thành..tôi xinh anh hãy tránh xa tôi ra đi mà...tôi sắp chịu không nổi nữa rồi....anh có biết hay không “Nữ nhân cũng khó qua ải mỹ nhân anh hùng”.
“Nếu cứ cái đà này....được rồi, cho dù phải máu chảy, dù phải gặp trăm ngàn khó khăn gian khổ...tôi cũng quyết tâm tóm cho bằng được con công đực sặc sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-be-bi-la-nam-chinh-phan-dien/1414605/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.