May mắn thoát khỏi con sói già, lông đen : Diệp Gia Thành, tôi lập tức lôi điện thoại ra gọi cho chị Lư.
- Ah lố! Chị Lư, mọi người đang ở đâu thế ạ? Tôi vui mừng hớn hở.
- Bọn chị đang ở bên đường đây, em nhìn sang đi! Lư Ngọc Đàn cười nhẹ.
- Vâng!!! Tôi vội nhìn sang bên kia đường, Lư Ngọc Đàn đang ra sức vẫy vẫy tay ra hiệu cho tôi.
Tôi cười rạng rỡ, băng sang bên kia đường.
- Phù....mọi người chờ em có lâu không? Tôi lau lau mặt, vén tóc mai
- Cũng không lâu lắm, 48 phút! Jeny cười hài hước.
- Sao em ra trễ vậy? Ngồi trong xe Lư Ngọc Đàn hỏi tôi.
- Hầy, chị không biết đó thôi! Lúc nảy em định đi thì phát hiện có một chú cún cực xinh đẹp, đáng yêu, dễ thương đang đứng chờ thang máy. Em vội vàng chạy lại xoa đầu nó, ôm nó sờ vài cái nên mới trễ như vầy! Tôi chớp mắt nói dối một tràng dài. “Xin lỗi anh nha nam chính”.
- Cún? Trong Tổng bộ sao lại có cún? Là ai mang vào nhỉ? Lư Ngọc Đàn mở to mắt kinh ngạc. Jeny và Trương Kỳ ngồi phía sau lắng tai nghe.
- Chưa hết đâu.... Tôi mở chai nước suối ra uống một ngụm nói tiếp:
- Em đang ôm nó vuốt ve thì nó bỗng nhiên không nói tiếng nào hóa thành một con sói già, lông đen! Hai mắt tôi lóe lên vẻ sợ hãi, ôm chai nước trong lòng.
- Hả??? Lư Ngọc Đàn, Jeny, Trương Kỳ cùng lúc lên tiếng, làm tôi giật cả mình.
- Em không nhầm chứ? Trương Kỳ giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-be-bi-la-nam-chinh-phan-dien/1414603/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.