Edit: Mạn Già La
*
“Chẳng lẽ trước giờ em không cảm thấy, ký túc xá mà em ở kia rất không ổn sao?” Đặng Tề hỏi tôi.
“A......” Tôi chớp mắt, cũng, đúng.
Rõ ràng tôi là đàn anh của ba người bọn họ, còn Đặng Tề mới là bạn cùng phòng tôi, vì sao ở trong ký túc xá đó, ba người họ lại trở thành bạn cùng phòng với tôi chứ?
“Em cũng phát hiện, đúng không,” Đặng Tề cười khẽ, “Vì sao bọn họ là bạn cùng phòng với em, mà không phải đàn em của em?”
Đúng vậy, vì sao nhỉ? Là sở thích cá nhân của ông chủ mật thất đó ư?
Lúc tôi đang suy nghĩ vấn đề, Đặng Tề lại đến gần tôi, hắn ghé vào bên tai tôi, rồi đột nhiên mở miệng cắn tai tôi.
Tôi sợ tới mức lập tức lùi lại, một bên xoa lỗ tai đỏ bừng một bên chất vấn hắn: “Anh làm gì đấy! Tự dưng lại làm vậy!”
Hắn cười, nụ cười vẫn dịu dàng như cũ, nhưng giọng điệu lại không giống vậy: “Em vẫn chưa rõ sao? Đây là điều bọn họ luôn muốn làm đấy.”
Tôi bối rối cực kỳ, tên này cứ nói mấy thứ vô nghĩa gì đâu không, bộ bọn họ vẫn luôn muốn cắn lỗ tai tôi à?
“Bọn họ ghen tị,” Đặng Tề cười càng lúc càng to, “Bọn họ ghen tị anh là bạn cùng phòng với em, ghen tị anh có thể cùng em nhĩ tấn tư ma(*),ghen tị anh thành công trở thành bạn trai em.”
* Nhĩ tấn tư ma: Vành tai chạm tóc mai, ý chỉ cùng nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ban-cung-phong-cua-toi-deu-khong-phai-nguoi/2591349/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.