Đào Đào vừa mở mắt đã chạy đi tìm ba ngay.
Nghiêm Thành đã khỏe hơn, tựa vào giường trả lời điện thoại của ai đó. Lông mày anh nhíu lại. Đào Đào trèo lên giường, ôm lấy anh.
-Ba ơi!
Biểu hiện đáng yêu như vậy….Mày Nghiêm Thành giãn ra, giọng cũng nhẹ nhàng hơn.
-Được rồi…Tối nay tôi sẽ về.
-Ba ơi, ba về đâu vậy ạ?
-Tối nay ba có việc, một lát nữa phải đi.
-Ba còn “bịnh” mà.
-Biết làm sao được- Nghiêm Thành hôn lên má con gái- Ba phải đi làm kiếm tiền nuôi Đào Đào nữa. Con ngoan đi ngủ sớm, không cần thức đợi ba.
-Đào Đào nhớ ba…
-Ba cũng nhớ Đào Đào mà.
Diệp Tâm cũng vừa vào phòng. Cô sang chỗ Đào Đào thì không thấy con bé. Con gái mới nhận ba, chỉ nhớ đến ba thôi.
Nghiêm Thành sẽ là một người cha tốt? Còn quan hệ của hai người, Diệp Tâm vẫn cảm thấy không quen.
-Anh còn mệt…-Diệp Tâm lúng túng cất tiếng-Tối nay không nên…
-Đó là một buổi xã giao quan trọng -Nghiêm Thành thở dài- Không sao đâu, bác sĩ nói là do đụng vào mạch máu nên mới chảy nhiều như vậy chứ vết thương không nghiêm trọng. Nếu không băng bó thì không ai biết đâu.
Công việc của Nghiêm Thành rất nhiều. Những tiệc xã giao mà anh phải tham gia đều là những buổi tiệc lớn, Diệp Tâm cũng hiểu rõ điều đó. Cô nhẹ nhàng quay sang Đào Đào:
-Ba phải đi làm. Lát nữa Đào Đào đi ngủ, sáng hôm sau mở mắt ra là thấy ba rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ba/2196943/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.