Buổi tối, sau bữa cơm, “gia đình Lạc Lạc” mượn cớ đi ra phố. Cả ba lên trên xe buýt rời khỏi biệt thự của Nghiêm Thành.
Qua đêm nay….
Khi rời khỏi nhà, Nhiếp Ân vẫn còn dịu dàng nói với Hân Hân:
-Chị ra ngoài mua chút đồ, một lát mua đồ ăn tối về cho em nha.
Đào Đào thì dặn anh Lạc Lạc:
-Anh Lạc Lạc nhớ mua chong chóng cho em nha. Em đợi anh về mới ngủ đó.
Lạc Lạc bất giác nhìn lên đồng hồ. 10 giờ rồi. Con bé đó….
-Chị pha thuốc vào sữa của cô bé rồi. Chắc đã ngủ.
Trước mắt Lạc Lạc hiện ra khuôn mặt trẻ thơ bừng sáng của Đào Đào. Con bé không hề biết…Anh Lạc Lạc của nó cũng là một trong những người tham gia lừa đảo nó. Nếu đêm nay Đào Đào không uống thuốc, nhìn thấy mẹ mình bị….nhất định sẽ sợ lắm. Cô bé có hay không gọi anh Lạc Lạc về giúp mẹ mình.
-Chị nghĩ…anh ta sẽ chọn cách nào? Làm cho chị Hân Hân hận hay nói thật mọi chuyện cho chị Hân Hân?
-Chị dùng lại cách cũ -Nhiếp Ân lạnh lùng- Trong rượu, chị có bỏ thuốc kích thích. Anh ta….
Đêm nay Hân Hân chắc không thoát khỏi. Ngày mai trở về, cô sẽ thổi bùng nỗi hận trong lòng cô ấy. Lừa đảo, vốn là bất chấp thủ đoạn mà.
Bất chấp thủ đoạn mà.
Hân Hân không có tham vọng gì khác. Cô ấy chỉ muốn sống yên ổn. Cô ấy từ biệt Nhiếp Ân rất chân thành. Cô ấy xem cô là một người bạn. Vậy mà….
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ba/2196938/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.