🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
7

 

Hôm nay không chỉ Cố Thanh Lan bỏ trốn, mà ngay cả thân mẫu của hắn cũng không có mặt.

 

Những người đến chỉ là ba người tỷ tỷ đã xuất giá của Cố Thanh Lan cùng các tỷ phu.

 

Cố phu nhân nhìn Cố Thanh Duyệt bằng ánh mắt đầy lạnh nhạt:

 

“Thẩm Phù đã gả vào Cố gia thì chính là con dâu Cố gia.”

 

“Ngược lại, con, một đứa nhi nữ đã gả ra ngoài, như bát nước hắt đi, con mới là người ngoài.”

 

“Còn về chùm chìa khóa này, đây là chìa khóa của tư khố ta, là tài sản riêng của ta. Ta muốn đưa cho ai thì đưa, không người nào được quyền can thiệp.”

 

Những lời này không chỉ dành cho Cố Thanh Duyệt, mà còn như đang nói cho Cố tướng quân và toàn bộ khách khứa có mặt nghe.

 

Sắc mặt Cố Thanh Duyệt đỏ bừng, nàng cắn chặt môi, ánh mắt đầy oán độc.

 

Người mẫu thân ngày thường chẳng bao giờ nặng lời với nàng, nay lại vì Thẩm Phù mà khiến nàng mất mặt trước bao nhiêu người.

 

“Thẩm Phù đáng chết! Cứ đợi đấy, xem ta xử lý ngươi thế nào!”

 

Ta không hề hay biết, chỉ vì chuyện này mà ta đã bị Cố Thanh Duyệt ghi hận.

 

Cầm chùm chìa khóa trong tay, lòng ta cảm thấy vô cùng bất an.

 

Bởi ta biết tư khố của Cố phu nhân không giống với những tư khố bình thường của các phu nhân thế gia khác.

 

8

 

Cố phu nhân xuất thân từ một gia tộc thương nhân.

 

Mẫu thân bà, Võ lão phu nhân, là vị hoàng thương đầu tiên của triều Đại Chu.

 

Bà từng tích lũy được một khối tài sản khổng lồ, giàu có bậc nhất thiên hạ.

 

Khi Cố phu nhân gả cho Cố tướng quân, Võ lão phu nhân đã đem hai phần ba tài sản của mình làm của hồi môn cho nhi nữ.

 

Có thể tưởng tượng, tư khố của Cố phu nhân phong phú đến mức nào.

 

Người kinh ngạc không chỉ có Cố tướng quân và ba người dưỡng tử của Cố gia, mà còn cả toàn bộ khách khứa.

 

Kể cả ta.



 

Duy chỉ có một người đứng ngoài cảm xúc này.

 

Cố Thanh Châu – người không để lộ bất kỳ niềm vui hay sự hài lòng nào, dáng vẻ lạnh nhạt như người ngoài cuộc.

 

Có lẽ hắn không muốn cưới ta, nhưng vì nể mặt Cố phu nhân, mới đồng ý thành thân.

 

Thôi thì như vậy cũng tốt.

 

Tương lai, chúng ta có thể sống như một đôi phu thê trên danh nghĩa, không can thiệp vào cuộc sống của nhau.

 

9

 

Trong đêm tân hôn, ta đã nói rõ suy nghĩ của mình với Cố Thanh Châu.

 

Hắn trầm ngâm một lúc rồi dứt khoát đồng ý.

 

Chúng ta ngủ riêng giường.

 

Ta nằm trên giường, còn hắn nằm trên ghế quý phi.

 

Đến nửa đêm, khi giấc ngủ bắt đầu sâu, ta cảm nhận được phía sau lưng dường như có một lò sưởi ấm.

 

Nhưng vì quá mệt mỏi, ta không tỉnh dậy, chỉ tiếp tục chìm vào giấc ngủ.

 

Mơ hồ, ta nghe thấy tiếng hắn thì thầm:

 

“Lần này, đến lượt ta bảo vệ nàng và mẫu thân.”

 

Ta nghĩ, có lẽ mình đã nghe nhầm.

 

10

 

Ba ngày sau, ta bình yên vượt qua kỳ lễ thành thân.

 

Ngay khi Cố phu nhân chất đầy năm cỗ xe ngựa quà mừng về nhà thân mẫu của ta, thì Cố Thanh Lan và Liễu Khinh Yên nghênh ngang xuất hiện trước cửa phủ tướng quân.

 

Đây là lần đầu tiên ta gặp Cố Thanh Lan.

 

Diện mạo hắn tuấn tú, phong thái thư sinh, có chút khí chất của người đọc sách.

 

Nhưng so với những nam tử trẻ tuổi trong Thẩm gia, hắn thật kém xa.

 



Bên cạnh hắn, Liễu Khinh Yên khoác trên mình bộ y phục trắng, dung mạo như hoa đào, thân hình mảnh mai yếu ớt, như thể chỉ cần một cơn gió cũng có thể thổi bay nàng ta.

 

Dáng người mềm mại tựa không xương, nàng tựa sát vào người Cố Thanh Lan.

 

Khi ánh mắt ta nhìn về phía nàng, ta bắt gặp tia khiêu khích trong ánh mắt nàng.

 

Khiêu khích ta sao?

 

Thật nực cười.

 

11

 

Khi ta đánh giá họ, họ cũng đang nhìn ta.

 

Trong ánh mắt Cố Thanh Lan thoáng qua một tia ngạc nhiên, thậm chí khóe môi hắn còn khẽ nhếch lên.

 

Ánh mắt nhìn ta mang theo chút hài lòng, như thể rất vừa ý.

 

Trong lòng ta dâng lên một dự cảm chẳng lành.

 

Chẳng lẽ Cố Thanh Lan còn không biết ta đã thành thân với Cố Thanh Châu?

 

Ngay giây tiếp theo, lời hắn nói đã chứng thực suy nghĩ của ta.

 

12

 

“Hài nhi bất hiếu, mấy ngày rời nhà đã khiến mẫu thân lo lắng.”

 

“Khinh Yên đã là nữ nhân của hài nhi. Mong mẫu thân làm chủ, để hài nhi được đón cả Thẩm cô nương và Khinh Yên cùng vào phủ.”

 

“Để không ủy khuất Thẩm cô nương và Khinh Yên, Thẩm cô nương làm chính thê, Khinh Yên làm bình thê.”

 

Ta thấy trong mắt Liễu Khinh Yên thoáng qua một tia không cam lòng.

 

Sau đó, nàng dịu dàng cất giọng:

 

“Thưa a di, Khinh Yên đã trở thành thê tử của biểu ca, cũng là con dâu của a di. Sau này Khinh Yên nhất định sẽ chăm sóc tốt cho biểu ca, phụng dưỡng a di chu đáo.”

 

“Khinh Yên sẽ giúp a di gánh vác những trọng trách trong phủ.”

 

“Chắc chắn tổ mẫu và a di ruột ở quê nhà khi biết tin cũng sẽ rất vui mừng.”

 

“Đợi khi họ từ quê trở về, Khinh Yên sẽ đích thân tạ lỗi với tổ mẫu và a di ruột.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.