Ngũ quan quá mức thanh tú làm cho Triệu Giai Nho thoạt nhìn so với tuổi 17 còn muốn nhỏ hơn rất nhiều, mà hàng năm luôn sống tại phòng thí nghiệm cộng thêm trí nhớ bị rút lui, như vậy thực sự làm cho Triệu Giai Nho một chút thiên chân vô tà, khó hiểu thế sự đích hương vị. Tuy rằng nói khó nghe một chút, nhưng Triệu Giai Nho như vậy cũng có thể coi là một tên ngu ngốc. 
“ Tiểu Phúc! Ngươi xem! Phi cơ! Thật nhiều thật lớn ác!” 
Triệu Giai Nho hưng phấn đích chỉ ra sân bay đang có vài chiếc bay lên kêu to, mà mém cả lên người Triệu Nam Phúc là chiếc áo màu lam ô vuông cùng quần bò mới mua. 
“ Nhà của chúng ta đích.” 
Sửa sang lại bô dạng, vò rối tóc Triệu Giai Nho, Triệu Nam Phúc Cười nhẹ. 
“ A?” 
Đưa tay ôm lấy Triệu Giai Nho, Triệu Nam Phúc tâm tình tốt lắm đi đăng ký. Mãi cho đến khi phi cơ cất cánh, Triệu Nam Phúc uy hắn ăn một chút điểm tâm, Triệu Giai Nho mới khôi phục lại. 
“ Tiểu Phúc a! Nhà chúng ta mười đời nay thời điểm nào có nhiều phi cơ như vậy a?” 
“ 5 năm trước.” 
“ Ác. Vì sao nhà ta muốn mua mua nhiều phi cơ như vậy a?” 
“ Gần nhất có thể kiếm tiền, thứ hai có thể tọa miễn phí phi cơ, ba đến ta thực nhàm chán.” 
“A?” 
Hướng Triệu Giai Nho miệng đang mở to vui vẻ nhét vào sữa đặc bánh ngọt, Triệu Nam phúc thâu hôn hai má Triệu Giai Nho vài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ba-17-tuoi-cua-ta/2411919/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.