*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. “Đừng khóc như có tang, tôi cũng cố hết sức rồi, nhưng không có ai đồng ý thay cho tôi, thì tôi còn cách nào nữa?” Trong ngày thi đấu, Kỳ Túy không mặc đồng phục team, mà đổi qua một set sơmi quần tây, còn đeo thêm cà vat, đúng chất mặt người dạ thú, anh vừa kéo quần vừa nói, “Cũng tại Hạ Tiểu Húc, không nói cho tôi biết TGC cùng Đoàn kỵ sĩ cũng tham gia, thì sao hai đội trưởng team họ không lên sân cho được? Lên sân thì thay tôi bình luận làm sao được?” Bốc Na Na cẩn thận nói:”Cậu có thấy thật lòng là…vì họ chơi giải này hơi nhỏ nên mới từ chối cậu?” “Đương nhiên, không thì đã đồng ý ngay rồi.” Kỳ Túy chỉnh tốt ống tay áo, “Tôi rất có duyên trong vòng người…” (như vòng bạn bè ấy) Lão Khải một lời khó nói hết nhìn Kỳ Túy, không nỡ lòng nhắc nhở anh, giờ anh đang bị tất cả team trong nước cho vào danh sách đen gần hết. Lại Hoa chuẩn bị kỹ càng xuống lầu trước rồi, khi nghe thấy Kỳ Túy nói câu này, hai mắt đánh giá cả người Kỳ Túy: “Chưa tỉnh ngủ? Trạng thái không tốt?” “Xong rồi,” Kỳ Túy miễn cưỡng nói, “Đều xong hết chưa?” Tân Ba nhìn hai bên, “Hạ quản lý cùng Dương thần đâu?” “Nãy Hạ Tiểu Húc nói phải đi gặp bên đại diện mới, đi từ sớm rồi.” Kỳ Túy nói, “Youth là đội trưởng, cần tới sân thi đấu sớm để quay vài câu linh tinh, đi được hai giờ rồi.” Bốc Na Na hiếu kỳ: “Sao cậu biết rõ thế hả? Đi lúc nào giờ nào cậu cũng biết rõ? Cậu dậy sớm vậy à?” Kỳ Túy cười không thèm giải thích. Sáng sớm chưa tới 8 giờ Vu Dương đã dậy. Sau khi rời giường, Vu Dương cầm bàn chải đánh răng, xà phòng thơm, tới wc rửa tay rửa mặt ở cuối hành lang lầu 3. Ký túc xá HOG năm đó sửa sang, lúc làm tường ngăn cách giữa các phòng, làm cách âm cũng không được tốt lắm, nếu Vu Dương rửa mặt ở trong wc phòng mình, sẽ ảnh hưởng đến Bốc Na Na bên trái, cùng Lại Hoa bên phải một phần nào đó. Tối hôm qua mọi người huấn luyện tăng cường đến hai giờ khuya, đều ngủ muộn, Vu Dương không muốn quấy nhiễu bọn họ, nên tới wc công cộng ở cuối hành lang vệ sinh tạm thời. Mà đúng lúc Kỳ Túy dậy sớm, lúc ra đi bộ, thì nhìn thấy ánh sáng từ wc lọt ra. Lúc Kỳ Túy đi tới, là lúc Vu Dương đang đi giải. Mái tóc Vu Dương rối lộn xộn, che khuất nửa gương mặt, cậu chỉ ngủ năm tiếng nên giờ rất buồn ngủ, vừa ủ rũ vừa mơ màng hé nửa con mắt, ngây ngô đứng trước bồn cầu lạnh lùng lưu điểu. (cầm chim đó mấy ba) Vu đội trưởng làm cái gì cũng không có đủ thời gian, dường như ghét bỏ mình đi tiểu chậm, còn buồn bực nhỏ giọng huýt sáo giục, “Xuy…” Kỳ Túy đẩy cửa ra thấy phải cảnh này, lập tức quay đầu. Vu Dương nghe được tiếng động trì độn ngẩng đầu, tỉnh cả ngủ. Kỳ Túy ra khỏi wc, dựa vào vách tường trên hành lang, nhịn rồi nhịn, vẫn cố nhịn cười khẽ hỏi: “Anh trai nhỏ, đang làm gì đấy?” “Không…” Vu Dương đỏ cả mặt, luống cuống kéo quần lên, “Không, không có gì…” Kỳ Túy nhớ lại hình ảnh vừa nãy, trong lòng như bị ai gãi. Sao Vu đội trưởng lại có thể đáng yêu như thế? Vu Dương ngượng ngùng xấu hổ muốn chết, mau chóng rửa sạch sẽ hai tay, lúng túng, “Em, em xong rồi, đội trưởng…” Khóe miệng Kỳ Túy không khống chế được mà cong lên, “Anh có thể vào sao?” Vu Dương ngột ngạt: “Có thể…” Có chút lúng túng. Kỳ Túy không muốn bắt nạt Vu Dương, cố hết sức giả như đó không phải là việc gì to tát, anh nhìn đồ của Vu Dương trên bồn rửa mặt, “Bồn rửa mặt phòng em hỏng rồi?” “Tường phòng cách âm không được tốt.” Hai lỗ tai Vu Dương đỏ chót, “Em sợ gây ra tiếng động…” “Trời ấm thì được, trời lạnh thì đừng ra.” Kỳ Túy nhìn hai lỗ thông gió trên trần phòng wc, “Nơi này lạnh nhất lầu 3, lại còn ồn, mà bọn họ không nghĩ được cẩn thận như em đâu, cả ngày cũng mệt muốn chết rồi, nào dễ bị đánh thức vậy được.” Kỳ Túy nói cái gì thì Vu Dương gật theo cái đó, lòng Vu Dương có chút ấm, Kỳ Túy thật quan tâm khi đổi đề tài, không để cậu lúng túng, nhưng sau đó một giây… “Có điều.” Kỳ Túy nhìn Vu Dương, hỏi rất nghiêm túc, “Vừa nãy em huýt sáo cho mình?” Vu Dương: “…” Vu Dương cúi đầu, cái cổ đỏ hết lên, một lát sau mới giải thích, “Tức nó… Chậm…” Kỳ Túy không nhịn được, bật cười. Vu Dương xin tha nhìn Kỳ Túy. Kỳ Túy đi về trước nửa bước, nhìn Vu Dương, “Sáng sớm mà chậm…” Kỳ Túy giơ tay, Vu Dương cứng ngắc cả người, nhưng cũng không tránh né. Kỳ Túy cụp mắt, kéo khóa quần lên thay cho Vu Dương đang trong hoảng loạn mà quên mất, nhịn cười, “Cần anh chỉ nguyên lý không?” “Không… Em hiểu.” Vu Dương thẹn thùng hận không thể nhảy luôn xuống ao, “Đừng… Đừng nói.” “Không đùa em nữa, rửa mặt đi.” Kỳ Túy xoay người đi ra ngoài, vừa ra đến trước cửa lại khen Vu Dương một câu, “Phát dục rất tốt.” Mãi đến khi ra ngoài rồi mà mặt Vu Dương vẫn còn hồng. Trên đường đến sân thi đấu, Kỳ Túy đều nhớ về chuyện sáng sớm nay. Kỳ Túy thật sự nghĩ không ra, những hành động riêng tư vụng về kia của Vu Dương sao lại khiến người yêu thích đến vậy? Còn ghét bỏ mình đi tiểu chậm… Kỳ Túy không chịu được. Anh muốn tìm ai đó nói chuyện. Kỳ Túy đẩy đẩy Bốc Na Na bên cạnh: “Ngủ à? Nãy giờ chưa ăn gì à?” Bốc Na Na mơ màng mở mắt ra: “Buồn ngủ… Sao vậy?” “Tỉnh táo lại, đừng ngủ nữa.” Kỳ Túy mở một chai nước đưa cho Bốc Na Na, “Tôi kể cho cậu chuyện về tôi và Vu Dương.” Bốc Na Na: “…” Bốc Na Na rống to: “Có phải cậu bị bệnh rồi không?!!!” Lần này thì được rồi, không một ai trên xe còn ngủ nữa. Lão Khải ngáp một cái, bất đắc dĩ nhìn Kỳ Túy: “Đội trưởng… Như thế là nói chuyện yêu đương, Youth xưa nay không như vậy.” Kỳ Túy cười nhạo: “Cậu chắc chắn chứ? Em ấy chưa từng lén lút nói về tôi với các cậu?” Một lần trong lúc vô tình Kỳ Túy nghe trộm được. Bốc Na Na thoáng nghiêm cẩn tìm từ: “Đúng, có nói về cậu, nhưng đều nói chính sự, chứ không phát tao như cậu.” (phát tao trong h văn còn gọi là gì ý tôi quên mợ rồi,.==’) Kỳ Túy lạnh lùng nói: “Cậu nghĩ tới Mỹ, ít YY em ấy.” Bốc Na Na lườm một cái, xoay cái thân mập mập, quay lưng với Kỳ Túy tiếp tục ngủ gật. Một phút sau, HOG xe đến hội trường. Kỳ Túy bị mời tới phòng làm việc sau hậu trường. Ban tổ chức thật vất vả mới mời được Kỳ Túy đến làm bình luận viên, bọn họ rất coi trọng cơ hội lần này, chuẩn bị phòng nghỉ riêng cho Kỳ Túy, còn tìm chuyên gia trang điểm kèm theo cả trợ lý lâm thời đến, mời hai người khá nổi danh bình luận trong PUBG tới làm nền. Trợ lý lâm thời biết bình thường Kỳ Túy không trang điểm, nhỏ nhẹ thỏ thẻ khuyên nhủ: “Giải này không phải loại giải thi đấu chính thức, nghiêng về phúc lợi cho các fan một tí nhé, tôi nghe nói fan HOG đến đây cũng rất nhiều, mọi người chờ mong được thấy cậu, mà đèn trong sân rất đầy đủ, chúng tôi cũng thử qua rồi, lên hình rất ăn! Hay trang điểm sơ qua một tí? Các tuyển thủ ít nhiều gì cũng đều trang điểm! Nhìn lúc lên hình rất được.” Kỳ Túy thật ra rất dễ nói chuyện, gật gật đầu. Trợ lý thở phào nhẹ nhõm. Kỳ Túy cầm lấy bình nước khoáng, “Đều trang điểm? Youth đâu?” “Ừ.” Trợ lý khẳng định, “Thợ trang điểm đến tìm cậu ấy đầu tiên, ầy, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Youth ngoài đời, rất kinh ngạc, cậu ấy rất đẹp trai, ha ha ha ha quả nhiên HOG rất nhiều anh chàng đẹp trai, mà trang điểm cũng nhẹ thôi, chắc chỉ tô đậm lông mày một tí.” Kỳ Túy có chút ngoài ý muốn, cười cười. Nửa giờ sau, Kỳ Túy được mời đến ghế bình luận. Ban tổ chức cho Kỳ Túy đủ mặt mũi, tặng vị trí ở giữa cho anh, còn cố ý căn dặn hai bình luận viên khác, đây là lần đầu tiên Kỳ Túy làm bình luận viên, nên nhường anh nói nhiều hơn. Nhưng sau mở màn ban tổ chức mới biết mình quá đa nghi rồi. Hai bình luận viên khác có thể chen một câu quảng cáo vào lời Kỳ Túy nói còn phải lao lực. Trong thời gian làm nóng người, đạo diễn hình ảnh quay qua hướng Kỳ Túy, Kỳ Túy lên tiếng chào hỏi với mọi người, bắt đầu giới thiệu lần lượt các team tham gia đợt tranh tài lần này. Tuy giải này chỉ ở quy mô nhỏ, nhưng sân thi đấu được bố trí khá đẹp, tổng cộng có 18 team dự thi, 72 người ngồi theo kiểu hình vòng chữ khẩu (口), ở giữa là kim tự tháp đèn LED cỡ lớn, trên bàn mỗi thành viên tham gia giải đều có một chiếc đèn, nếu ai tử vong bị loại thì đèn sẽ bị tắt, đèn sẽ tắt từ từ trong quá trình thi đấu, khu thi đấu sẽ càng lúc càng tối hơn, mọi người chỉ nhìn thấy các team còn tồn tại, đến khi có một team ăn gà thành công. Thi đấu còn chưa bắt đầu, đèn còn chưa được bật lên, Kỳ Túy ngồi ở ghế bình luận cùng các khán giả ngồi xem vẫn chưa thấy rõ được gì ở giữa sân. Ánh đèn lần lượt chiếu lên từng team, Kỳ Túy tùy theo đó mà giới thiệu. HOG là quán quân Châu Á Invitational, không ngoài ý muốn khi được xếp hàng đầu. Bốn chiếc đèn lớn chiếu rực lên, Kỳ Túy lập tức nhìn thấy Vu Dương ngồi ở trung tâm. Vu Dương lạnh lùng ngước mắt nhìn vào ống kính, lòng Kỳ Túy hơi động. Đầu quả táo kia của Vu Dương hiển nhiên là do thợ trang điểm làm ra, bới lên hơi lỏng, có vẻ tùy ý, mà thợ trang điểm còn tô lông mày cho cậu đậm hơn, nên nhìn trong màn hình, tăng lên mấy phần lệ khí. Kỳ Túy bậm môi một hồi… Người lúc này và người lúc sáng sớm xuy xuy cho mình, thật như hai người khác nhau. Các fan đều đang rít gào, điên cuồng rít gào Youth thật bảnh, nhưng không ai biết Vu Dương lúc ở riêng cùng Kỳ Túy, có bao nhiêu là đáng yêu. Kỳ Túy hơi run lên, bình luận viên A bên tay trái anh lúc cười nói: “Người này khẳng định Drunk rất quen.” Kỳ Túy mỉm cười: “Đây là đội trưởng team HOG bộ môn PUBG, Dương thần Youth.” Bình luận viên B mỉm cười: “Rất tốt, rất được.” Kỳ Túy mỉm cười, lần lượt giới thiệu Bốc Na Na Lão Khải cùng Tân Ba, anh không muốn ảnh hưởng bọn họ phát huy, nên không giới thiệu quá nhiều, thật giống như chính anh cũng không phải xuất thân từ HOG vậy. Hai vị bình luận thở phào nhẹ nhõm, vui vì Kỳ Túy không phóng phi tự ngã.[1] [1] Có nghĩa là làm ra một số chuyện khiến người ta mở rộng tầm mắt, những hành vi khó hiểu. Dùng từ này hàm nghĩa khen hay chê phải căn cứ cụ thể ngữ cảnh mà xác định. (ở đây tui đoán là khen rồi). Mà hai vị này thả lỏng quá sớm rồi. Khi thi đấu bắt đầu, thấy tất cả tuyển thủ đeo tai nghe cách âm lên xong, Kỳ Túy mới bắt đầu biểu diễn phần anh. “Tuyến bay P cảng – nhà máy, hãy cho chúng tôi xem những team nào nhảy khu hot.” Kỳ Túy nhìn hướng sân bay, “Quá hay, Đoàn kỵ sĩ nhảy, DAYA nhảy, HOG cũng nhảy.” Hình ảnh được chuyển đến người Youth, ống kính khép lại, không thấy rõ gì… “HOG-Youth sử dụng AKM giết chết Knight-Flower” “Tôi…” Kỳ Túy chết lặng, “Hoa Lạc là mệnh gì đây?” Bình luận viên A cười ha hả: “Hoa Lạc vừa xuống đất, khá là xui xẻo, chưa nhặt được súng thì bị Youth lấy mạng, thật sự tiếc nuối…” Bình luận viên B cười cười: “Nói ra thì Hoa Lạc hay gặp phải Youth nhỉ…Trên mỗi trận thi đấu.” “Đúng vậy, Youth xuất đạo chính là dựa vào cậu ta.” Kỳ Túy gật đầu, “Ngàn dặm tặng mạng, lễ nhẹ tình nặng, nào, chúng ta cùng chúc mừng HOG đạt được 10 điểm đầu tiên.” Bình luận viên A ngu ngốc nói theo: “Chúc mừng chúc mừng.” Bị bình luận viên B âm thầm giẫm chân một cái. (o.o hai anh ngồi 2 bên mà giẫm chân nhau được!!!) Kỳ Túy nhìn bảng cổ vũ viết Vu Dương & Hoa Lạc hàng ghế khán giả, tận dụng mọi thứ để thanh lý tà giáo: “Chỉ có thể nói bọn họ thật sự không có duyên phận đi, về lý thuyết thì tình cảm cũng đến rồi đi, đáng tiếc.” Bình luận viên A lại gật đầu: “Đáng tiếc.” “Tôi là đang phản phúng, ngài không cần đáp lời theo.” Kỳ Túy mỉm cười tao nhã, tiếp tục bình luận, “Đoàn kỵ sĩ chuẩn bị lái xe tới N cảng, tổn thất một người rồi nên bọn họ cần phải cẩn thận hơn, giờ chạy tới N cảng loot thêm bổ sung đồ…” Trong ba team cuối cùng nhảy sân bay, Đoàn kỵ sĩ tổn thất một người đã lấy xe chạy qua cầu rồi, DAYA thì bị cả team HOG ăn, trong lúc đối đầu Tân Ba tách khỏi team, bị DAYA hốt mạng. Kỳ Túy nhẹ nhàng lắc đầu, vấn đề ngắn bản quá nghiêm trọng. (hình như tui giải thích rồi.) Có điều cũng còn may, ba người team HOG vẫn đánh tới được bo cuối, ở vòng đầu tiên lấy được thành tích top 3. Top 1 không ngoài dự liệu chính là team TGC, top 2 là team Đàn sói, top 4 là team xui xẻo Đoàn kỵ sĩ. Trong thời gian nghỉ ngơi sau trận đấu, đội trưởng ba team đứng đầu lần lượt đi nhận phỏng vấn từ MC, Kỳ Túy vẫn nhàm chán ngồi bất động tại ghế bình luận, ánh mắt đảo qua hàng ghế thi đấu, nhìn thấy cả đội Đoàn kị sĩ trong trạng thái âm trầm. Sắc mặt bốn người Đoàn kỵ sĩ đều khó coi, người mới vừa vào team gần đây sợ run cả người, không dám nói một câu gì. Hoa đội trưởng vừa rơi xuống đất thành hộp vẫn còn đang tức, có cảm giác không tên giống như Kỳ Túy đang nhìn mình, xoay ngang ống kính một chút. Kỳ Túy cảm thấy Hoa Lạc làm thế là muốn tâm sự với anh. Kỳ Túy ấn ấn tai nghe bên phải, nghe theo camera man chỉ thị, thỏa mãn hắn: “Hoa Lạc đội trưởng?” Hoa Lạc: “…” Hoa lạc muốn giả bộ như không nghe thấy gì hết, nhưng Kỳ Túy lại rất nhiệt tình: “Nhờ camera man xác nhận bên phía Đoàn kỵ sĩ?” Hoa Lạc bất đắc dĩ, lý sự: “Nghe thấy… Xin hỏi có vấn đề gì?” “Không có, lúc này không phải trong thời gian thi đấu, tùy ý nói chuyện chơi.” Kỳ Túy cúi đầu xem bản chiếu lại trận đấu, “Muốn hỏi vừa nãy lúc cậu rơi xuống đất xử lý thế nào? Tại sao…” “Không có tại sao.” Mặt Hoa Lạc mặt đen như đáy nồi, “Chọn điểm nhảy không tốt lắm, do tôi sai.” “Đúng là chọn điểm không tốt.” Kỳ Túy nhìn video gật đầu, “Cứng mới nhảy sân bay, tính cách bạo như thế…” “Không thì cũng phải vừa xuống đất thì kiếm xe chạy xa khu này chứ? Ít ra còn an toàn.” Kỳ Túy thật lòng thật dạ đưa ra ý kiến: “Kích động một phút, xem chiến nửa giờ, như trả tiền net, người ta có thể chơi đùa trong ba mươi phút, nhưng cậu chỉ có thể nhảy dù…” Khán giả ở sân không nhịn được mà cười, ba người khác trong team Đoàn kỵ sĩ liều chết không dám cười, Hoa Lạc thì lại tức giận tới trợn trắng mắt. “Đừng có vậy mà.” Kỳ Túy nói rất chân thành, “Chơi game mà, quan trọng nhất chính là vui vẻ, cậu vui hay không tôi không biết, nhưng tôi là tôi rất vui…” Đang khi nói chuyện thì các số liệu các hạng hiện ra, Kỳ Túy vội vã xem số liệu HOG, không quấy rầy người khác nữa, “Người giết được người đầu tiên trong trận là Youth? Quá hay, có số liệu thương tổn không? Là ai…” Kỳ Túy phân tích số liệu, Đoàn kỵ sĩ bị mấy lời này chọc cho cười một trận, bầu không khí trong team cũng tốt hơn rất nhiều, theo đề tài Kỳ Túy đang nói, mấy người gạt qua bầu không khí ngưng trệ, chụm vào bàn bạc. Đọc tiếp chương 56> 1 sân thi đấu PUBG
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]