Giải đấu Châu Á Invitational kết thúc mỹ mãn, sau tiệc tối thì sáu team Trung Quốc ngủ cho đã giấc, sáng hôm sau dồn dập thu dọn hành lý, chuẩn bị về nước.
“Quán quân Solo, á quân Duo, quán quân Squad…”
Phòng khách khách sạn, Lại Hoa túm theo Kỳ Túy làm phiên dịch miễn phí để trả phòng, còn Hạ Tiểu Húc ngồi ở ghế salon, uống trà tính sổ: “Hai giải quán quân, một á quân, một vua kích sát… tính toán sơ sơ, Chảo vàng ba mươi vạn, Chảo bạc hai mươi vạn, vua kích sát ba vạn…tổng cộng chỉ mới hơn bảy mươi vạn, cái này còn chưa tính thuế, vất vả nhiều ngày đến vậy mà tiền thưởng còn chưa đủ cho các cậu tiêu xài một chuyến.”
Tân Ba chưa từng tham gia mấy giải thi đấu, tò mò hỏi: “Thế còn chưa đủ?”
“Hỏi rất hay.” Hạ Tiểu Húc ngẩng đầu, tính toán cùng Tân Ba, “Lúc lên máy bay, là mình bỏ tiền ra được chứ? Phòng khách sạn cao cấp, cũng là tiền mình bỏ ra, còn các khoản chi tiêu ăn uống những ngày qua…”
Tân Ba cười gượng: “Thật ra cũng không cần thế mà…”
“Không cần? Cậu hỏi thử xem các anh hai có đồng ý không? Mấy anh đội 1 quý giá muốn chết, qua vài năm, ngay cả Lão Lại cũng sắp bị nuôi thành kiều hoa rồi…” Hạ Tiểu Húc nhìn các thành viên cách đó không xa, từng người ngồi ở trên vali to tướng của mình chơi điện thoại, bất đắc dĩ, “Lát nữa các thiếu gia này còn phải tới Cửa hàng miễn thuế[1], nên càng tốn thêm.”
[1] Cửa hàng miễn thuế là các cửa hàng bán lẻ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/awm-tuyet-dia-cau-sinh/585313/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.