Chương trước
Chương sau
Ăn tối cùng Tần Thụy Thành xong đã hơn 9 giờ tối, Tần Thụy Thành không đưa Kiều Kiều trực tiếp về WAWA mà chạy đi đường ven biển ở hướng ngược lại, tính năng xịn xò của xe thể thao chỉ cần ở trên đường cái trống trải đã tăng tốc được, có gió đêm gãi đúng chỗ ngứa mà quét gương mặt, hơn nữa còn có hương hoa len lỏi trong không khí, dễ như trở bàn tay làm những khó chịu trong lòng Kiều Kiều thổi tan hơn phân nửa.
Tần Thụy Thành dừng xe ở chỗ khuất gió, dường như anh cảm giác tâm tình Kiều Kiều không tốt, thái độ khác thường nhưng chưa nói gì, trực tiếp mở cốp xe lấy ra hai lon bia xong quăng lại cho Kiều Kiều một lon.
Kiều Kiều vui vẻ mà tiếp nhận, uống ừng ực đầy một miệng.
Cô không phải là người thường uống rượu, tuy rằng độ cồn của bia không cao nhưng cũng có thể say, bây giờ lại đột nhiên uống hết như vậy, trên mặt đột nhiên ửng hồng, vài giọt bia theo khóe miệng chảy xuống dưới, thấm ra vệt nước ẩm ẩm.
Tần Thụy Thành liếc mắt một cái, ánh mắt không tự chủ được mà tối sầm lại, cố nén lại mà đem tầm mắt một lần nữa lia qua chỗ khác.
Đôi khi anh cũng không rõ, ngực Kiều Kiều nhỏ hơn trình độ bình thường của WAWA mấy cup, rốt cuộc vì cái gì thoạt nhìn mê người và ngon miệng đến như vậy, làm người khác hận không thể nuốt cả da lẫn thịt cô vào trong bụng?
Kiều Kiều lại hoàn toàn không có chút ý thức nguy hiểm nào, sau khi uống bia xong cô lại nhịn không được mà hướng ra biển rộng hét to vài tiếng, kêu đến đổ một thân mồ hôi nóng mới dừng lại, nhưng gió biển gào thét, thanh âm như vừa xuất hiện đã bị gió biển thổi tan.
Trong mắt Tần Thụy Thành, Kiều Kiều đứng ở trên đá ngầm trông thật mảnh khảnh, dường như chỉ cần chút lơ đãng thôi cô cũng sẽ bị gió thổi bay.
Kiều Kiều còn đắm chìm ở trong hưng phấn, cô vừa định nói cho Tần Thụy Thành là có thể đi về rồi thì đột nhiên không kịp phòng ngừa bị hai cánh tay mạnh mẽ ôm ngang, tiếp theo liền dựa vào một cái lồng ngực nóng cháy.
"Tiểu Kiều......" Giọng nói của Tần Thụy Thành có chút đè nén, hình như là đứng phơi gió biển quá lâu, còn mang theo chút khô khốc: "...... Anh không nhịn nổi, chúng ta làm nhé?"
"Hả?" Kiều Kiều nhất thời không tiếp thu phong cách đột biến này, phản ứng đầu tiên của cô là Tần Thụy Thành đang nói giỡn, vì thế phối hợp mà cười một tiếng, tính lảng tránh: "Anh nói gì cơ?"
Tần Thụy Thành không nói điều vô nghĩa với Kiều Kiều, anh cúi đầu trực tiếp vươn lưỡi dọc theo đường cong sườn cổ Kiều Kiều liếm đi lên, cho đến khi ngậm vành tai nhỏ nhắn tinh xảo mềm mại của Kiều Kiều ở trong miệng thì mới dừng lại.
Hơi thở nam tính dường như cao hơn hẳn nhiệt độ cơ thể của Kiều Kiều, nóng nóng ẩm ướt phun ở bên cổ vô cùng ngứa ngáy, Kiều Kiều bị ngậm đến không tự chủ được mà run lên, cũng coi như là hoàn toàn hiểu rõ Tần Thụy Thành không phải đang nói giỡn.
Tuy rằng vùng ven biển này buổi tối không nhiều người, nhưng cũng vẫn rõ như ban ngày đó!
"Không được không được!" Kiều Kiều nóng nảy, dùng lực mạnh hơn giãy giụa, gỡ tay Tần Thụy Thành đang quấn ở eo cô, trên mặt rõ ràng hoảng loạn: "Xung quanh có người!"
"Haha" Tần Thụy Thành cười một tiếng, giọng nói ép tới gần như mất tiếng, không nhanh không chậm mà ngược lại liếm mút một mảng da sau cổ Kiều Kiều, thậm chí dùng răng nanh ngậm lên rồi cắn cắn: "Người chỗ nào?"
Thời cổ đại lúc chém đầu người nhất định phải quỳ xuống cúi đầu lộ cổ là có đạo lý, phía sau cổ của loài người trời sinh yếu ớt mà mẫn cảm, Kiều Kiều chỉ cảm thấy Tần Thụy Thành cắn một cái giống như trực tiếp cắn ở trên thần kinh trung ương của cô, tín hiệu khoái cảm "Bùm" một tiếng nổ tung, một dòng điện chạy dọc theo 34 khúc xương cột sống trên người từ đầu đến đuôi, nửa người đều đã tê rần.
Nhưng lý trí rốt cuộc không hoàn toàn đình công, Kiều Kiều chỉ tê rần hai giây xong liền tiếp tục giãy giụa với lực mạnh hơn nữa, chung quanh trống trải không hề có vật cản, chỉ cần có chiếc xe nào soi đèn đi ngang qua là có thể đem hai người chiếu đến không giấu được gì.
"Tuyệt đối không được! Em đang nghiêm túc đó!"
"Anh cũng nghiêm túc."
Tần Thụy Thành dùng một ít lực cánh tay, Kiều Kiều lo lắng giãy giụa, trong chớp mắt khoảng cách phía sau giữa hai người liền biến mất, phía sau lưng Kiều Kiều dính sát vào trước ngực Tần Thụy Thành, vừa vặn đúng chỗ, dương v*t nóng cháy thô to chạm vào trên eo Kiều Kiều.
Kiều Kiều quả thực bị lá gan lớn hơn trời của Tần Thụy Thành làm cho sợ ngây người.
Bãi đá ngầm họ đang đứng có thể nói chính là cái sân khấu hoàn toàn tự nhiên, cảnh biển phía dưới trước mắt họ và đường quốc lộ ven biển sau lưng đều có thể nhìn rõ không sót gì, người khác nhìn bọn họ sẽ càng rõ ràng hơn! Tuy hiện tại thì trời đã hoàn toàn tối đen mà chung quanh cũng không có nguồn sáng nào, nhưng nói không chừng sẽ có chiếc xe nào đó bất ngờ đi ngang qua, mà trong hoàn cảnh này Tần Thụy Thành còn dám cởi quần khoe mông!
"Hư..." Tần Thụy Thành lôi kéo tay Kiều Kiều vuốt ve khí quan đã cương đến nóng lên của mình, Kiều Kiều cứng đờ mà bị nắm tay sờ lên, cô hơi hơi nghiêng đầu mới phát hiện thì ra Tần Thụy Thành không có cởi quần, anh chỉ là kéo khóa quần xuống thả dương v*t ra, mặt khác quần áo trên người đều mặc hoàn chỉnh, nếu bỏ qua vị trí trọng điểm nào đó, thì vẫn còn chút nhẹ nhàng phong độ.
"Anh sẽ làm nhanh... Em kéo quần short xuống một chút, một chút là được..."
Tần Thụy Thành hiển nhiên là vì đạt được mục đích nên liêm sỉ cũng vứt hết xuống đất.
"Tần Thụy Thành! Không thể ở chỗ này!" Lập trường Kiều Kiều vô cùng kiên định, chỉ cần tưởng tượng đến vô số loại khả năng mình và Tần Thụy Thành bị phát hiện thì cô liền có cảm giác xấu hổ đến chui xuống đất, lỡ có người chạy ngang qua đây thì sao? Lỡ như có xe đi ngang qua thì sao? Danh tiết cô tích góp cả đời này muốn biến mất hết qua đêm nay sao?
"Chỗ này thật tốt, kích thích vô cùng..." Tần Thụy Thành không hề có ý tứ lùi bước, dường như là đón ý nói hùa những lời này của anh, dường như Kiều Kiều cảm giác rõ ràng được đỉnh dương v*t nóng bỏng tiết ra không ít chất lỏng, vẽ loạn lên trên sau eo Kiều Kiều, gió biển thổi qua lạnh run hết cả người.
"Anh mà cởi xuống nữa nếu có người đi ngang qua thì sao..."
Hai tay Tần Thụy Thành cũng không thành thật mà từ vạt áo duỗi đến trước ngực Kiều Kiều, ngón trỏ và ngón giữa kẹp đầu v* nho nhỏ ác ý xoa nắn, anh biết rõ điểm mẫn cảm của Kiều Kiều, chỉ vậy thôi mà Kiều Kiều đã phát ra âm thanh đầy nức nở.
"Huhu... Mất mặt quá đi..."
Tần Thụy Thành vừa nghe tiếng rên này liền biết Kiều Kiều thỏa hiệp, tuy rằng mới nhìn qua thì giống như là anh vẫn luôn cưỡng bách Kiều Kiều, nhưng nếu Kiều Kiều thật sự không muốn thì anh cũng không dám quá phận khi dễ, dù sao so sánh với việc Kiều Kiều không để ý tới anh trong một khoảng thời gian sẽ liền khiến anh không ăn nổi cả một khối đậu hũ thì cấm dục một chút vẫn có lời hơn.
Chỉ có điều hiện tại được Kiều Kiều ngầm đồng ý, vậy dứt khoát khi dễ luôn đi.
Tần Thụy Thành cũng biết thời gian không đợi người, anh chỉ hôn lên má trái Kiều Kiều một cái thật mạnh xong liền nhanh nhẹn cởi quần đùi Kiều Kiều xuống, gió biển tuy rằng có chút lạnh nhưng cũng thêm một phần kích thích, trán Tần Thụy Thành thấm ra một lớp mồ hôi mỏng, cuối cùng nhịn đến hàm răng đau nhức, lập tức hung hăng câm dương v*t hùng dũng oai vệ hung hăng vào bên trong nhụy hoa mới vừa ướt át của Kiều Kiều.
Hai người hoàn toàn hòa làm một, Tần Thụy Thành thoải mái thở dài một tiếng, đứng vững trên đất đâm lên, anh vốn dĩ không muốn làm động tác mạnh, với lại còn phải phòng ngừa khả năng có xe nào đi ngang qua, nhưng tiểu hoa huy*t của Kiều Kiều mềm mại phấn nộn tựa như một cái động mất hồn không biết liêm sỉ mà cắn nuốt anh, vừa ấm áp lại ẩm ướt, dường như muốn khiến người ta tinh tẫn nhân vong thì sao anh có thể chậm lại được?
Kiều Kiều chưa bao giờ trải qua cảm giác vừa sợ vừa sướng như hôm nay!
Phía sau 30 mét chính là quốc lộ rộng lớn, phía trước 10 bước chính là biển sâu không thấy đáy chỉ có sóng và gió, ban đêm tối mù chỉ có ánh trăng trên bầu trời làm người duỗi tay không thấy 5 ngón, 5 giác quan đều bị phóng đại gấp nhiều lần, khoái cảm Tần Thụy Thành mang đến phảng phất càng thêm tai họa ngập đầu.
Quả thực... sướng muốn khóc...
"Đừng cắn môi, kêu ra." Giọng nói của Tần Thụy Thành cũng có chút ngắt quãng, phần eo của anh kiên cường dẻo dai rất có tiết tấu mà va chạm Kiều Kiều, dịch thể của hai người giao hòa ở bên nhau càng phát ra tiếng nước dâm mỹ lớn hơn, khác hẳn với tiếng sóng biển vỗ vào đá ngầm, dính nhớp mà tình sắc.
"... Anh, anh nhanh lên!" Thanh âm Kiều Kiều run rẩy thúc giục, lại còn phải ép chính mình giữ lại một phần lý trí cảnh giác chung quanh, cô sợ có người nào đó đi ngang qua chụp được thì trên báo ngày mai sẽ có mặt cô nên chỉ có thể khẩn trương mà sống một giây bằng một năm, nhưng mà loại khẩn trương này lại khiến thân thể mẫn cảm thêm, khoái cảm đâu chỉ là một đường đi lên, mật dịch nhiều đến mức làm Kiều Kiều hoài nghi có khi Tần Thụy Thành dùng dương v*t khoét ra một cái miệng giếng trong cơ thể cô!
"Nhìn thì nhìn..." Tần Thụy Thành hiển nhiên đã hoàn toàn biến thành nô lệ dục vọng, anh thô bạo ấn Kiều Kiều ở trong ngực, động tác đâm vào rút ra mạnh mẽ không thèm che dấu, anh hắng giọng cười: "Dù sao của anh cũng to hơn so với người khác, không sợ bị nhìn thấy."
Kiều Kiều kêu lên: "Làm nhiều như vậy, không thể im lặng được sao!"
Nhưng mà không đợi cô kìm chế âm thanh, ngay khúc cua trên đường quốc lộ xuất hiện hai điểm ánh sáng chói mắt đã nhanh chóng tới gần lại đây.
"Tần... Tần... Tần Thụy Thành!" Kiều Kiều sợ tới mức giọng nói muốn biến sắc: "Có xe lại đây!"
Con đường quốc lộ bằng phẳng giúp ô tô có đà chạy thẳng, chỉ cần phóng vài giây "Vèo..." không màng tốc độ, chiếc xe đã chạy ra khỏi chỗ quẹo hướng về phía Kiều Kiều và Tần Thụy Thành, đèn xe chiếu sáng trưng, tuy rằng còn cách vài trăm mét, nhưng trên đá ngầm cũng không hề có gì che đậy, không thể nghi ngờ là sẽ bại lộ mọi thứ, nhìn không sót chỗ nào.
Tần Thụy Thành hiển nhiên cũng biết lúc này nên làm cái gì, nhưng chủ nhân tiểu hoa huy*t bởi vì khẩn trương quá phận mà kịch liệt co rút lại khiến anh còn chưa kịp triệt để lui ra phía sau cũng đã bị hút đến hít hà một hơi: "F*ck......"
Như này rồi rút ra ngoài như thế nào được!
Chỉ cần do dự vài giây như vậy, khoảng cách giữa hai người và ô tô đã nhanh chóng ngắn lại không tới 100 mét, nếu tiếp tục không chịu tránh né đi thì ngay lập tức người trong xe có thể thấy rõ tất tần tật!
"Tần Thụy Thành, anh đang làm cái gì đấy mau lấy ra ngoàiiiiii!" Kiều Kiều luống cuống tay chân mà đẩy Tần Thụy Thành muốn tránh thoát đi ra ngoài, nhưng trái lại bị anh ôm chặt hơn.
"Tiểu Kiều, anh mang em đi chơi cái này vui lắm." Tần Thụy Thành hôn lỗ tai Kiều Kiều và nhẹ giọng nói, sau đó liền nhân lúc đèn xe chiếu qua không tới một phần ngàn giây, anh quyết đoán ôm Kiều Kiều lui về phía sau thả người nhảy xuống, vẫn duy trì tư thế hạ thể tương liên từ trên đá ngầm nhảy xuống.
Độ cao gần 10 mét, ban đêm tối khuya không có một tia ánh sáng, Kiều Kiều liền muốn cực lực mở to hai mắt nhưng đều không nhìn được cái gì, cô chỉ có thể cảm nhận được thân hình gắt gao ấm áp rắn chắc đang ôm mình cùng thứ nóng cháy trong cơ thể trong nháy mắt lại trướng to một vòng.
Hai người giống như chim biển gieo mình xuống nước, gió rít gào từ sau lưng nhào tới, cảm giác không trọng lực và sự sợ hãi đối với nơi mình sẽ đáp xuống mang lại cho Kiều Kiều một loại cảm giác giống như đang tự tử vì tình.
Mà Tần Thụy Thành ở phía sau khẽ run lên, liền bắn vào chỗ sâu nhất bên trong thân thể Kiều Kiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.