Đi đến phòng nghỉ của hắn ở tầng 2, hắn đặt cô nhẹ nhàng xuống sofa rồi ngồi xốm xuống trước cô, ân cần nói.
"Anh bảo bác sĩ tới đây khám cho em."
"Tôi thật sự không sao anh làm vậy quá khoa trương rồi." Bạch Tử Du nhìn hắn đầy bất lực. Cô có phải làm bằng sứ đâu mà sao cứ hở chút là gọi bác sĩ vậy.
"Nghe lời để bác sĩ khám xem."
"Âu Trạch Dương anh thấy tôi vẫn đang mất trí không?"
"Không phải cảm thấy em đúng là mất trí nhớ."
"Cho dù tôi không mất trí nhớ tôi vẫn sẽ ly hôn với anh. Còn nữa, hôm nay anh gọi Âu phu nhân trước mặt bao người tôi rất phiền."
"Em chỉ là không nhớ. Không sao anh đợi em nhớ lại."
"Anh nghĩ tôi nhớ lại sẽ hồi tâm chuyển ý sao?"
"Em yêu anh mà."
"Nhưng anh không yêu tôi, hơn nữa bây giờ tôi không yêu anh nữa." "Em yêu, là em không nhớ nữa..."
"Không làm phiền hai người chứ."
Hai người đang cãi nhau thì Cố Hàn bước vào trên tay còn cẩm theo dụng cụ y tế nữa.
"Mau vào đây đi." Âu Trạch Dương nói rồi ngồi lên bên cạnh cô.
Cố Hàn bước đến anh nhìn sắc mặt của hai người mà khó hiểu hỏi.
"Sắc mặt khó coi như vậy rốt cuộc là ai khám bệnh?"
"Anh ấy." Bạch Tử Du không chần trừ gì liền chỉ thẳng tay vào mặt Âu Trạch Dương.
Hắn chỉ có thể thở dài bất lực. Cố Hàn thấy hắn không nói gì thì chỉ cười nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-toi-muon-ly-hon/3605485/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.