"Cô mách lẻo với mẹ tôi à?"
"Anh Trạch Dương em không có ý đó, em chỉ không muốn Tử Du cãi nhau với anh vì em thôi." Tĩnh Hạ thấy thái độ tức giận như muốn bóp chết mình của hắn thì có hơi hoảng sợ, ả ta liếc nhẹ sang chỗ hắn rồi mới run rẩy nhỏ giọng nói.
Thấy hắn vẫn giữ thấy độ đó ả ta liền đứng dậy nắm lấy tay hắn vì ả ta nghĩ làm vậy hắn sẽ bớt giận vài phần.
Nhưng khi Âu Trạch Dương chưa kịp gạt tay cô ta ra thì Bạch Tử Du đã ở phía sau bọn họ nhìn thấy tất cả nhưng cô không thèm quan tâm, cô đứng khoanh tay tựa vào tường liếc nhìn hai người bọn họ rồi mới quay sang phía
Âu phu nhân.
"Mẹ gọi con có việc gì?"
Âu phu nhân chưa kịp trả lời thì Âu Trạch Dương nhìn thấy cô liếc nhìn mình hắn liền nhanh chóng gạt tay Tĩnh
Hạ ra.
"Anh không gọi cô ta đến." Âu Trạch Dương lên tiếng giải thích vì sợ cô sẽ lại hiểu lầm mình.
Bạch Tử Du không để ý lời nói của hắn lắm, cô đi lướt qua hắn rồi ngồi xuống phía Âu phu nhân.
"Tử Du à, hôm nay mẹ gọi con đến là để hỏi xem con với Trạch Dương rốt cuộc đã có chuyện gì, không muốn ly hôn thì sống cho hạnh phúc hai vợ chồng cãi nhau là chuyện bình thường nhưng đừng lúc nào cũng nhắc đến chuyện ly hồn tổn thương tình cảm lắm." Âu phu nhân nắm lấy tay cô, bà nhìn cô dịu dàng rồi ôn tồn nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-toi-muon-ly-hon/3605481/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.