Vừa bước xuống nhà Bạch Tử Du đã thấy Âu phu nhân ngồi ở phòng khách, bà thấy cô xuống liền gọi cô đến ngồi bên cạnh mình. Từ lúc cô xuống bà cứ cười suốt như thể có chuyện gì rất vui vậy, bà nhìn cô cười tít mắt nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.
“Thấy con và Âu Trạch Dương hạnh phúc bên nhau là mẹ yên tâm rồi cứ sống thật hạnh phúc thả lỏng chuẩn bị có thai đi nhé. Có gì uất ức cứ nói với mẹ, mẹ ra mặt giúp con.”
“Vâng. Con cảm ơn mẹ.”
Âu phu nhân nhìn cô với ánh mắt hiền từ, bà đưa tay vuốt nhẹ tóc cô, từ trong thâm tâm bà mang một sự tội lỗi khó tả vì trước kia đã có chút ghét cô.
“Tử Du à, trước đây quả thực mẹ cũng có chút thành kiến với con cảm thấy con từ quê lên không mấy vẻ vang là con nhà nghèo, nhưng bây giờ mẹ thấy con cũng rất hào phóng độ lượng con đã kết hôn với Trạch Dương thì đừng nghĩ đến chuyện trước đây. Đừng sợ bóng sợ gió nữa. Tuy con từ quê lên nhưng bây giờ con đã là Âu phu nhân về sau có ấm ức gì đừng kìm nén trong lòng cứ nhịn mãi như vậy sẽ thành oán phụ mất sau này có gì cứ nói ra các con phải trao đổi với nhau nhiều hơn nhé.”
Cô nhìn bà mỉm cười gật đầu.
“Con biết rồi.”
“Được, vậy mẹ đi đây.” Âu phu nhân hài lòng nhìn cô rồi bà cũng đứng dậy rời đi.
...
Bạch Tử Du đi lại loanh quanh trong nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-toi-muon-ly-hon/3605464/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.