Vào đến phòng Âu Trạch Dương đẩy thẳng cô xuống giường. Hắn tiến lại gần cô ép sát cô xuống giường, khó hiểu hỏi cô.
“Tử Du cô giải thích đi.”
“Giải thích cái gì, anh với Tĩnh Hạ đã ôm nhau rồi còn gì, phải là anh giải thích với tôi chứ.”
“Đừng giả vờ nữa. Vừa nãy trước mặt mẹ tôi cô giả vờ giỏi lắm!”
“Cơ mà tôi đâu có giả vờ.”
“Tại sao lại bán ảnh cho truyền thông?”
Âu Trạch Dương nắm chặt lấy tay cô. Tử Du bị hắn nắm tay đến đâu nhức, cô cố gắng vùng vẫy muốn thoái khỏi vòng tay hắn nhưng vô ích, sức cô không thể chống cự lại hắn được.
“Anh làm tôi đau đấy.”
Hắn nhìn bàn tay cô đang bị hắn nắm chặt dần chảy máu liền buông ra nhưng vẫn không quên buông lời giễu cợt cô.
“Diễn nhiều quá thành nghiện rồi hả, lần sau giả vờ tự sát không cần làm vết thương giống thật thế đâu chỉ có cô đau thôi.”
“Anh lo cho tôi làm gì, đi mà lo cho Tĩnh Hạ của anh ấy.”
“Bạch Tử Du mấy hôm nay cô rất khác thường, lúc nóng lúc lạnh định dùng cách khác thu hút sự chú ý của tôi à.”
“Trước đây tôi ngu ngốc nhường nào mới khiến anh nghĩ rằng tôi làm gì cũng là vì anh. Anh yên tâm sau này tôi không thế nữa tôi sẽ không ngu ngốc mà yêu anh nữa đâu.”
“Cô thấy yêu tôi là việc ngu ngốc à?”
“Chứ sao nữa?”
Âu Trạch Dương ép cô xuống giường, hắn nắm chặt lấy hai tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-toi-muon-ly-hon/3605462/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.