Giọng nói lạnh lẽo của anh cất lên, khiến giám đốc hàng không run rẩy. 
"Tôi đã đánh tiếng trước, tại sao lại để cô ấy rời đi?" 
Ngữ khí bình đạm, giọng nói không có gì khác thường, nhưng phản ứng này của anh càng khiến giám đốc hàng không sợ hãi. 
Ông ta ngẩng đầu, khúm núm nhìn Âu Dực, giọng nói không trôi chảy giải thích: "Người đánh tiếng là Lương Minh, Âu tổng, ngài cũng biết rồi, tôi không có bối cảnh, có thể đi được đến ngày hôm nay đều phải nhìn sắc mặt rất nhiều người, nếu ngài trực tiếp nói với tôi, có chết tôi cũng không bị Mạc Khắc hù doạ, ngài lại nhờ vả Lương Minh, tôi... mới đứng về phía Mạc Khắc." 
Âu Dực nhướng mày, cũng không tiếp tục trách móc. Thật ra ông ta nói đúng, là người không có bối cảnh, việc nhìn sắc mặt người khác là không thể thiếu. 
Xét về thân phận, nếu là anh, anh cũng lựa chọn đứng về phía Mạc Khắc chứ không đứng về phía Lương Minh. 
Đều trách anh không có số điện thoại của giám đốc hàng không, lại quá nóng lòng muốn tìm cô nên mới liên hệ Lương Minh, bây giờ người cũng đã đi rồi, anh muốn làm gì cũng đã muộn. 
Hơn nữa, trong phong thư cô có viết rằng, cô hi vọng anh không đi tìm cô, xem như cho cô sự tôn tròn cuối cùng. 
Lạc Yên,... 
Âu Dực rũ mắt, phất tay bảo giám đốc hàng không rời đi, bóng lưng cô độc bước về phía trước, một khắc cũng không dừng lại. 
Anh ngồi lên xe, một đường lái đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-tong-em-van-o-day/3066488/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.