Hành Chi Nhược hít vào một hơi thật sâu, không khí rét lạnh xâm nhập vào phổi, nhưng lại mang đến cho nàng cảm giác nóng rực đau đớn, bóng của ánh đèn cầy kéo dài, nàng có cảm giác như cảnh tượng đó vẫn còn đang diễn ra trước mắt, ngay cả thắt lưng sườn bụng cũng có cảm giác bị kéo căng, tựa như cánh tay của Hành Chi Thiên vẫn còn giam cầm ở nơi đó…. Cảm giác rất thật.
Hành Chi Thiên là nghiêm túc.
Lúc còn nhỏ bản thân thật ngây thơ, lại thật xem hắn như anh trai thân thiết nhất, cho dù hắn có làm ra cử chỉ thân mật gì nàng cũng chỉ xem như đó là biểu hiện sự yêu thương giữa anh trai và em gái, lại không hiểu được lòng của hắn.
Hắn hẳn rất bất lực, thống khổ.
Từ đầu chí cuối hắn đều yêu một cách cực đoan như thế, yêu đến bệnh tâm thần, lại đau khổ ẩn nhẫn, một khi bùng nổ tựa như một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, làm cho người ta sa vào, bị thiêu rụi không có lối thoát.
–|| đợi chút, lửa cháy?!
Hành Chi Nhược quỳ gối dưới đất, nắm lấy tờ giấy đưa lên mũi ngửi ngửi….
Này,
Như thế nào lại có mùi khét…. kỳ quái.
Mặt giấy sạch sẽ, có lẽ là do để lâu ngày có chút ẩm mốc, chỉ có điều ánh lửa phản chiếu qua trang giấy mỏng manh lại còn rất lớn, rọi lên giấy có vẻ trong suốt…. Chính là, ánh đèn cầy bộ lớn như vậy sao?
Ngay từ thuở bé đã tuân theo chế độ bồi dưỡng tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-nien-ky-su-bo/1915770/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.