Một hồi bình tĩnh lại, tôi thấy mình cần có hành động gì đó. Dù sao, có lẽ Trọng Thủy đã thấy chuyện giữa tôi và Cao Lỗ rồi… Cao Lỗ cũng đã thể hiện quyết tâm không để tôi phải gả cho Trọng Thủy rồi…
Tôi đang phân vân thì đã thấy trên môi Trọng Thủy khẽ nở một nụ cười đẹp đẽ băng giá, âm điệu như bình thản trêu đùa:
- Công chúa của ta, không phải cũng không còn sớm nữa ư, tại sao nàng chưa về phòng nghỉ ngơi vậy? Ngày mai sẽ rất bận rộn…
Lời nói của anh ta đã chính thức phá tan không khí yên lặng dò xét đối phương giữa anh ta và Cao Lỗ. Lúc này Cao Lỗ cũng điềm nhiên tự tin và đáp lại:
- Thế tử xem ra rất quan tâm đến cô gái phiền phức này… vừa rồi chắc người cũng đã thấy và hiểu rồi phải không, vậy ta không cần nhắc lại nữa chứ? – Cao Lỗ quay sang nhìn tôi một cái, rồi chủ động đưa ra phía trước mặt Trọng Thủy đôi bàn tay còn đang nắm chặt lấy nhau – Cô gái này là người của ta, không thể làm vợ ngươi được!
Hắn nói câu đó làm tôi bất ngờ xen lẫn ngượng ngùng, biểu cảm thoáng bối rối của tôi đủ để lọt vào mắt Trọng Thủy. Đôi mắt ấy lại sẫm màu âm u…
- Quyết định đi… – Cao Lỗ lên tiếng nhắc nhở tôi, đồng thời ánh mắt nhìn tôi trân trân tràn đầy cảm xúc, phần nhiều là hi vọng – Ngươi thử nói xem, có muốn đi cùng ta?
Đi cùng hắn…
Bỏ lại chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-lac-chi-nu/2232437/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.