Hắn đường hoàng bước vào cửa chính, những lính canh và gia nhân trong phủ vừa nhìn thấy hắn đã vội vã cuống quít: 
- Tướng quân! Người đã trở về! 
Gương mặt họ ai cũng hân hoan khi chủ nhân bỗng trở về . Một người lính canh đã chạy vào báo tin, chỉ một lát sau đã thấy từ phía trong phủ chạy ra một lão tầm ngoài sáu mươi, mặt mũi phúc hậu, vui vẻ mừng rỡ đón hắn: 
- Tướng quân, ngài đã trở về, lão còn tưởng ngài sẽ đi mấy tháng trời! 
Cao Lỗ mỉm cười gật đầu. Hắn hỏi thăm qua tình hình trong phủ có gì bất thường không và cả sức khỏe của lão. Có vẻ như đây là quản gia nhà hắn, trông tướng lão đủ biết là một người cẩn thận, chu đáo, chừng mực. 
Lão quản gia bấy giờ không khỏi ngạc nhiên nhìn tôi… Tôi vẫn bị hắn vác trên vai như một cuộn hàng, nhìn mọi vật có chút khó khăn vì bị ngược chiều. Lúc nãy, tôi dù có chống cự, đập chân đập tay loạn xạ một hồi nhưng vì sớm biết sẽ không ăn thua nên đã tạm bỏ cuộc, đang mải tính kế khác… 
- Tướng quân, đây là… ? – Lão tỉ mỉ quan sát đánh giá, tôi để ý rằng hình như người nhà hắn đều có điểm gì đó giống nhau, nhất là cách nhìn nhằm mục đích dò xét người khác…Từ hắn, Thúy Hương cho đến lão quản gia này. 
- Phu nhân của các người! – Hắn đáp rõ ràng ngắn gọn, sau đó lập tức buông lời giao phó – Phòng của ta vẫn được dọn dẹp thường xuyên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-lac-chi-nu/2232434/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.