Trọng Thủy ung dung xuống ngựa, đám người của anh ta tạo thành một vòng tròn, trong tay sẵn có gươm đao bao vây chúng tôi. Cao Lỗ cắn răng, kiêu ngạo chống mũi kiếm xuống đất, đám thuộc hạ của hắn thấy vậy cũng tự lấy kiếm rạch vào chân, vào tay mình để duy trì tỉnh táo. 
Trọng Thủy cười thỏa mãn, anh ta đã đạt được ưu thế. Thì ra thả tôi đi, anh ta cũng không thiệt hại gì, anh ta để đám người của Cao Lỗ ra sát biên giới mới túm gọn, một là để thỏa mãn thú vui mèo vờn chuột, hoặc là nhân lúc này ra tay ngay tại đây rồi đem xác người qua biên giới, như vậy không ai có thể nghi hoặc chuyện Cao Lỗ chết trên đất Nam Việt… Anh ta tính nước nào cũng không bao giờ thiệt… 
Không được, Cao Lỗ không thể nào chống cự trong hoàn cảnh này, hắn không thể bị bắt. Nhưng phải làm sao đây, phải làm sao đây… 
- Minh Hà, lại đây với ta! – Trọng Thủy thản nhiên cười, đưa một cánh tay ra phía trước. 
- Không, anh là kẻ xấu… Trọng Thủy, anh đã đi quá xa rồi, càng làm những việc xấu, cuộc đời anh càng không có lối thoát…. 
Trọng Thủy lúc này quyết định hạ màn, anh ta không cần đóng kịch nữa, hướng về Cao Lỗ nói: 
- Hơi thất vọng, nhưng mà không sao, ngươi đã ruồng rẫy nữ nhân của mình, từ nay về sau ta sẽ thay ngươi chăm sóc nàng thật tốt…- Sau đó nhìn về phía thuộc hạ – Giết tất cả bọn chúng, đem qua biên giới xử lý gọn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-lac-chi-nu/2232398/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.