Không cần nói cũng biết tình cảnh của tôi lúc này, lại bị lôi đi, có điều bây giờ hắn giận dữ gấp bội phần.
Theo kinh nghiệm của tôi, dù có cố gắng vùng vẫy thoát khỏi, cũng không thể thoát được, cách này chỉ tốn công mà làm bản thân thêm đau đớn.
Hắn đang hung hãn đến vậy, phẫn nộ đến vậy, hẳn là đã rất nghiêm trọng rồi. Tôi không ngờ mình nói vậy không những không khiến hắn từ bỏ ý định, mà còn khiến hắn đột nhiên bùng phát…
Từ lúc đó đến giờ lôi tôi đi mà không nói bất cứ lời nào, gương mặt lại như hung thần ác sát, cái im lặng đáng sợ của sự giận dữ này tôi đã từng thấy rồi…
Tại sao chứ? Hắn không đâu lại im lặng mà đáng sợ như vậy… Không được rồi, kiểu này có phải hắn lôi tôi về rồi… rồi…
Trong lòng tôi vô cùng lo lắng kinh hãi, tôi phải làm sao đây?
- Này, khoan đã… ! – Tôi kêu lên, giọng điệu sợ sệt thăm dò – Này…ngươi định làm gì ta?
Hắn vẫn không nói, cũng không thèm quay đầu lại dù chỉ một chút, vẫn phăng phăng lôi kéo. Nghiêm trọng rồi, bề ngoài không thái độ như vậy, bên trong ắt là đã nổi điên, chỉ chờ phát ra…
- Không phải… ngươi có ý đồ… cưỡng… cưỡng đoạt ta thật đấy chứ? – Tôi càng sốt sắng - Ngươi…
- Không thể gọi là cưỡng đoạt, vì ngươi không sợ, cũng không để tâm đến! – Đột nhiên hắn ngắt lời, âm điệu lại càng khiến người ta sởn gai ốc, đấy là hắn còn chưa quay mặt lại phía này.
Tôi đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-lac-chi-nu/147808/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.