. Hôm nay, cô sẽ cùng mọi người tới tập đoàn Âu Dương để thảo luận về hợp đồng sắp tới. Cô đứng trước gương thật lâu, tự ngắm mình trong gương rồi lại tự hỏi mình đã đủ xinh đẹp chưa...đã đủ để anh dời tầm mắt nhìn qua cô chưa? Cuối cùng lại tự chế diễu bản thân, cô đang nghĩ gì vậy chứ... Ha... Ha...anh bây gìơ đã có vợ và con bên cạnh rồi, còn để ý tới cô sao? Chợt xuất hiện một cánh tay từ trong gương đang thò ra, cô trợn lớn mắt sau đó hét lên ( thật ra là Anh Duệ ở đằng sau đang đưa tay về phiá trước mà Y thì đang suy nghĩ lung tung lại thấy cái tay đi từ từ về phiá mình nên nghĩ đó là ma.-.)
" Tiểu Y, mẹ có phải nhớ người đàn ông kia đến điên rồi không " - cậu liếc cô một cái nhìn khinh bỉ
" Mẹ... " - bị nói trúng tim đen, cô không có cách nào cải lại cậu
" Mẹ phải đến công ty của ông ta mà nhỉ...ummm...con sẽ đi cùng mẹ, để mẹ một mình con không yên tâm " - cậu cầm cây lược chải lại tóc cho cô
" Cảm ơn Anh " - cô mỉm cười ngot ngào
. Không khí im lặng một lúc lâu, cậu nhìn người phụ nữ trong gương, cô đã bao lần vì cậu mà gắng gượng tới ngày hôm nay, cô bây gìơ tuy rất xinh đẹp...có biết bao người muốn quỳ xuống dưới chân cô nhưng cô chỉ nguyện nhớ nhung đến người đàn ông kia... Haizzz... Anh Duệ bất lực thở dài, sau đó cuối xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/au-duong-phu-nhan-xin-em-dung-khoc/2100279/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.