Chương trước
Chương sau
Edit: klinh
Ở Huấn Luyện binh đoàn, ngoài những kẻ yếu chủ động rời khỏi, cũng không có nghĩa ngươi muốn ở lại là có thể ở lại nơi này. Bản thân muốn trở thành thành viên Huấn Luyện binh đoàn, ngoại trừ có được thể trạng tốt, còn cần có năng lực cân bằng ưu tú. Bởi đó là điều kiện tối thiểu cần để sử dụng bộ cơ động 3D cùng người khổng lồ chiến đấu, không có năng lực cân bằng thì không thể khống chế bộ cơ động 3D, thân thể cường tráng nữa cũng không dùng được.
Trước mắt cường độ thân thể Lạc Duy chỉ tốt hơn người thường một chút, còn về khả năng cân bằng thì so với Eren tốt hơn một chút.
Eren vừa lên giá dùng bộ cơ động 3D lập tức một giây ngã, Lạc Duy thì giữ được nửa phút.
Không thể trách lực cân bằng của hắn kém, thân thể nhân loại của hắn tuy rằng nỗ lực rèn luyện nhưng cũng chỉ biết chạy với nhảy mà thôi, chưa từng thử qua treo chính mình ở giữa không trung.
Bởi vì có Eren ở phía trước đội sổ nên Lạc Duy không quá bị chú ý. Keith huấn luyện viên cảnh cáo vài câu không đủ tiêu chuẩn liền bỏ qua, chuyên môn đi nhìn chằm chằm Eren.
Nhưng vào ngày hôm sau, Keith huấn luyện viên phát hiện hóa ra dây lưng cố định của Eren có vấn đề, không phải lỗi từ bản thân hắn mà ngược lại, Eren có khả năng cân bằng rất xuất sắc.
Keith huấn luyện viên loại bỏ những binh lính không đủ tiêu chuẩn, Lạc Duy cũng rất nhanh khống chế được thân thể, tiến bộ được một ít, khó khăn dừng ở trước danh sách bị loại. Keith huấn luyện viên dừng ở tên hắn gõ gõ, cuối cùng quyết định giữ lại.
Huấn Luyện binh đoàn ngoài huấn luyện thể lực thông thường, bộ cơ động 3D ra thì còn có chương trình học văn hóa. Chủ yếu là giới thiệu về lịch sử, những việc cần chú ý khi chiến đấu, các yếu điểm quân sự, sách lược hành động, nhược điểm của người khổng lồ...
Lạc Duy đối với toàn bộ chương trình học văn hóa đều nghe không hiểu, chữ viết là học trong vòng hai năm cùng nhóm đại thúc ở nông trại, hai năm đương nhiên không kịp học hết, rất nhiều từ đơn không nhận biết được, đối với hành vi của nhân loại cũng không thể hiểu thấu. Ví dụ như vì sao gặp người khổng lồ phải chạy trốn, thậm chí đem chính mình vây nhốt trong “Lồng sắt” hơn trăm năm. Chiến đấu Thú tộc chỉ biết hưng phấn lao ra chiến đấu, cho đến khi toàn bộ chết trận.
Còn có vì sao người khổng lồ chỉ khi bị rạch ở gáy mới chết, rõ ràng các sinh vật khác đều là cắn đứt yết hầu thì chết. Đáng tiếc đến bây giờ hắn còn không rõ người khổng lồ trông như thế nào, Keith huấn luyện viên vẽ trên bảng đen một vòng tròn làm đầu với một kí hiệu thể hiện vị trí sau cổ, đối với Lạc Duy thật quá trừu tượng.
Nghe Eren nói người khổng lồ là nhân loại siêu siêu to, Lạc Duy có phần do dự, thực đơn của hắn không bao gồm nhân loại.
Bởi vì nghe không hiểu chương trình học văn hóa, khóa học văn hóa của Lạc Duy chưa từng đạt tiêu chuẩn, vì thế luôn để ý Armin có thành tích đứng đầu khóa học văn hóa.
Armin là nam sinh tóc vàng mắt xanh, thân hình nhỏ xinh, diện mạo xinh đẹp khó phân nam nữ. Tuy rằng thành tích đứng thủ khoa, nhưng thể lực rất kém cỏi, khóa huấn luyện cơ bản lại xếp cuối cùng.
Trong một lần hành quân gấp có phụ trọng, Lạc Duy đi tụt lại phía sau cạnh Armin, đoạt lấy phụ trọng của hắn: “Armin, tớ đeo giúp cậu.”
Hắn so với Armin còn nhỏ xinh hơn một ít, nhưng thể lực lại rất tốt. Nếu không phải không thích ứng với phương thức chiến đấu của con người, thành tích huấn luyện hẳn là có thể ở tầm khá giỏi.
“Không được, nếu bị phát hiện thì sẽ trừ khẩu phần ăn của cậu đó!”
“Ừm, là như thế này!” Lạc Duy gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Armin: “Làm trao đổi, cậu giúp tớ viết bài tập ở khóa văn hóa.”
“…… Mục đích của cậu là cái này sao?” Armin lộ ra biểu tình đau đầu: “Bài tập cậu phải tự mình viết a! Hơn nữa tớ mới không cần luôn dựa vào người khác! Tớ muốn bằng lực lượng của chính mình đuổi kịp đội ngũ!” Nói xong đoạt lấy phụ trọng đuổi theo đại đội.
Lạc Duy duỗi tay muốn ngăn lại: “Từ từ, bài tập của tớ……!”
Tuy rằng cuối cùng Armin không đáp ứng giúp Lạc Duy làm bài tập, hơn nữa sự trợ giúp của Lạc Duy còn có rắp tâm bất lương, nhưng hắn vẫn thiếu ân tình của Lạc Duy, từ đây cũng đem Lạc Duy trở thành bạn bè của mình.
Lạc Duy kết bạn ở Huấn Luyện binh đoàn không nhiều lắm, ngoài Marco hiền lành, còn có Jean và Eren, hiện tại lại có thêm Armin nữa.
Jean là kiểu người kiêu ngạo, mục tiêu duy nhất là có mặt trong mười xuất của Huấn Luyện binh đoàn đi vương đô gia nhập Hiến binh đoàn, nên đối với các huấn luyện sinh khác đều ôm thái độ xa cách. Thái độ với Lạc Duy cũng chỉ là thân hơn một chút, chỉ bởi vì lần này Lạc Duy và Eren kết bạn mà dần trở nên xa cách. Mãi đến một lần huấn luyện sinh tồn dã ngoại.
Lúc ấy là ngày huấn luyện thứ tư, thời gian tiến vào mùa đông, Keith huấn luyện viên tiến hành huấn luyện sinh tồn dã ngoại vào một ngày trời đổ tuyết lớn. Hai người một tổ, chỉ mang phụ trọng* với một chiếc dao găm, một cái bản đồ, đi bộ xuyên qua núi rừng tới vị trí đánh dấu trên bản đồ.
*Phụ trọng: mấy chú bộ đội hay phải mang theo hành quân để rèn luyện sức bền đó. Bên trong là đồ dùng thiết yếu khi hành quân xa.
Lạc Duy ghép với Jean thành một tổ, khi xuất phát Jean còn lộ vẻ mặt ghét bỏ nói: "Ê, mày đừng có kéo chân sau của tao.” Nhưng đến ngày thứ ba, bởi vì thiếu đồ ăn, Jean đã mệt mỏi không chống đỡ được còn Lạc Duy lại không có cảm giác gì. Từ sau khi tham gia huấn luyện,thể lực của hắn càng ngày càng tốt.
Hai người nghỉ ngơi ở sau một cái cây lớn cản gió, Lạc Duy nhìn Jean đang mệt đến thở dốc bèn chủ động đi tìm thực vật ăn được.
Hắn đối với đồ ăn của con người không quá hiểu biết, may mà khóa huấn luyện sinh tồn dã ngoại trước đó đã giảng giải rễ cây thực vật có thể ăn chống đói, Lạc Duy tuy không nhớ tên nhưng nhớ kỹ hương vị của chúng. Thông qua khứu giác nhanh nhạy đào được rễ cây, còn bắt được một con thỏ trốn ở trong hốc cây.
Lạc Duy không ăn thịt nên đem con thỏ cho Jean, còn mình nướng rễ cây ăn.
“Này, cậu……” Jean thần sắc phức tạp: “Thời điểm thế này, cậu sẽ không định nói mình không ăn thịt đi?”
“Ưm, không ăn.” Lạc Duy giơ lên dao găm xiên qua rễ cây: “Tớ có cái này rồi.”
“Món đó căn bản còn không đủ cho một người ăn!”
“Đủ rồi.” Lạc Duy thật sự ăn rất ít.
“Đáng giận!” Con thỏ rất nhỏ, chỉ vừa đủ lượng ăn của một người, nếu chia hai phần thì ai cũng đói. Jean khẽ cắn môi: “Ngày mai tớ sẽ đi tìm đồ ăn. Còn có.. mặc kệ thế nào, tớ tuyệt đối sẽ không bỏ rơi cậu!”
Cứ vậy dưới tình huống Lạc Duy không hiểu kiểu gì, hai người trở thành bạn tốt. Tuy rằng mỗi khi thấy Eren lại gần, Jean vẫn sẽ hừ lạnh xoay người đi, khi nói chuyện vẫn luôn châm chọc mỉa mai, nhưng hắn đối với Lạc Duy thực sự chăm sóc, còn lén dạy hắn rất nhiều kĩ xảo chiến đấu, nhờ đó Lạc Duy không vì thành tích quá bết bát mà bị đá ra khỏi Huấn Luyện binh đoàn.
Trong khóa thứ 104 của Huấn Luyện binh, thân hình nhỏ xinh nhất lần lượt là ba người là Historia, Lạc Duy và Armin. Historia là nữ sinh ôn nhu tóc vàng mắt xanh còn Armin nam sinh dịu dàng mắt xanh tóc vàng.
Tuy rằng ngoại hình tính cách xấp xỉ nhau nhưng nếu dựa trên thành tích huấn luyện, Historia tổng thể có thành tích khá giỏi hơn xa Armin cùng Lạc Duy một con phố. Armin huấn luyện thể lực kém cỏi nhưng chương trình học văn hóa cũng xếp thứ nhất, lại ném Lạc Duy xa nửa con phố nữa.
Mà Lạc Duy, vẫn như cũ không hiểu lực cân bằng là thứ gì, huấn luyện dùng bộ cơ động 3D thành tích đếm ngược, chương trình học văn hóa hoàn toàn nghe không hiểu, trong kì thi nửa năm một lần của toàn quân đoàn tổng thành tích đứng thứ nhất từ dưới lên, là đứa đội sổ danh xứng với thực.
Sau khi công bố thành tích, Lạc Duy khó tránh khỏi bị châm chọc mỉa mai. Nhưng Lạc Duy căn bản nghe không hiểu những lời châm chọc là có ý tứ gì, kể cả đối phương mắng hắn ngay trước mặt, hắn cũng vô pháp lý giải ý nghĩa của loại hành vi này. Nó căn bản không có tính sát thương với Chiến thú não nhỏ!
Cho nên khi bị bắt nạt, Lạc Duy luôn nháy cặp mắt to xinh đẹp, vừa nghi hoặc vừa vô tội ngửa đầu nhìn đối phương, bộ dáng đáng thương cực kỳ.
Đại khái bởi vì có ngoại hình gần như nhau khiến vô hình trung ba cái chú lùn nhỏ có tình hữu nghị chặt chẽ. Historia hiền lành nhìn không nổi Lạc Duy nhỏ nhất bị khi dễ: “Thật quá đáng! Sao các ngươi lại bắt nạt Lạc Duy!”
Bạn tốt của nàng - Ymir: “Gì?! Ngươi dám trừng Historia?”
Armin: “Cư nhiên dám công kích chiến hữu của mình, ta rất hoài nghi khi chiến đấu tập thể có nên đem phía sau lưng giao cho loại người như các ngươi không...”
Eren: “Êeee, ngươi định đối với bằng hữu của ta làm cái gì? Xin lỗi mau!”
Jean luôn độc miệng: “Người càng yếu kém vô dụng thì chỉ còn cách thông qua bắt nạt người nhỏ yếu hơn để đạt được cảm giác thỏa mãn, có bản lĩnh thì bắt nạt tao xem? Nếu không thì coi như mọi người đều thừa nhận ngươi là đồ vô dụng!”
Lạc Duy nheo lại mắt, khóe miệng nhếch lên. Hắn tuy rằng không hiểu loại hành vi này, cũng không cảm thấy chính mình bị bắt nạt, nhưng hắn thực thích cảm giác bị đồng bạn bảo hộ.
Chiến thú là một cách gọi, không có khái niệm chủng tộc, đồng loại chính là đồ ăn và đối thủ của mình. Đừng nói đến bảo hộ, cơ bản vừa thấy mặt nhau chính là tình huống không chết không ngừng. Chỉ khi gặp phải chủng tộc cường đại khác mới có thể nhất chí cùng mục tiêu.
Bởi vì thích, hơn nữa không hiểu “Thành tích” đối với nhân loại có ý nghĩa gì nên Lạc Duy một mình bao thầu hết các vị trí đứng cuối mỗi khoa. Mỗi lần sau khi công bố thành tích, hắn đều rất chi là cao hứng bị bắt nạt, sau đó bị các bằng hữu bảo hộ.
Editor: Sau 1 tháng lặn và tìm truyện khác đọc, tui thấy mình edit ngáo quá, nên từ chương sau sẽ đổi cách xưng hô với tên riêng vãi chỗ, làm câu từ mượt mà hơn he:3 À mà tui năm nay lớp 12 rùi nên edit vì thi thoảng rảnh thui. Đừng mong chờ nhiều:)))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.