Trong thần điện, bức tượng nữ thần sông Nile vĩ đại đứng sừng sững ở nơi sâu nhất. Làn khói hương trầm lượn lờ trong không khí, mấy ngọn đuốc lúc sáng lúc tối, không khí vô cùng thần bí.
Tử Huyền cũng không vì sao lại đột nhiên nghĩ tới nơi này, ngắm nhìn nữ thần sông Nile gần như nắm giữ cả thế giới Ai Cập cổ đại. Cô dựa vào cột đá bên phải ngắm nhìn tượng thần, xung quanh tĩnh lặng, đám quan tư tế đã bị nàng lệnh ra ngoài hết.
Cô tin rằng trên đời này có thần linh, nếu không, cô cũng không thể xuyên không qua các thế giới, cũng không thể đứng ở nơi này ngày hôm nay. Nhưng thần linh trong mắt cô vẫn luôn là cậu nhóc không đáng tin cậy trong trí nhớ, không có khí thế trang nghiêm thần thánh như bức tượng này biểu đạt.
Có lẽ nữ thần sông Nile có tồn tại thật, nếu không Carol cũng không thể năm lần bảy lượt bị cưỡng chế quay trở về Ai Cập cổ đại, dù gặp nguy hiểm thế nào đi nữa cũng có thể bình an trở về, thậm chí nguyệt thực thuận miệng tiên đoán cũng có thể trở thành hiện thực.
Và người kia còn có thể qua ba nghìn năm có thể đi vào thông đạo tới thế giới này.
…
Nhưng nếu như thần linh có tồn tại, nếu biết cô làm thay đổi tất cả, sẽ suy nghĩ thế nào, vì sao cứ để mặc cô liên quan, không chút phản ứng, người muốn trừng phạt ta hay là tiếp tục không để ý tới ta…
“Nữ hoàng bệ hạ.” Một thị nữ đi tới quỳ bên cạnh.
Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/asisu-bh-phan-khich/1609969/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.