Trong hoàng cung Ai Cập vô cùng rối loạn.
“Menfuisu! Menfuisu!” Carol lớn tiếng la lên chạy vào phòng, cô vừa nghe tin, Menfuisu bị thương trên chiến trường, được đưa trở về.
Tetis chạy theo phía sau, đến lúc cô gần tới nơi, Carol đã đẩy cửa lớn chạy vào.
Trong phòng có rất nhiều ngự y, chật ních cung nữ và người hầu. Đám thị nữ vội vàng giúp lau miệng vết thương, quấn băng vai. Menfuisu cau mày nằm trên giường.
“Menfuisu!” Carol thấy thế vội chạy tới, “Chàng sao rồi? Bọn họ nói chàng bị thương, có nặng lắm không?”
“Carol…” Menfuisu mở mắt, “Không sao, chỉ là một vết thương nhỏ trên vai mà thôi.”
Trong mắt Carol đã ngập nước, chỉ cần chớp một cái là nước mắt tuôn như mưa.
Menfuisu luống cuống ôm cô vào lòng, “Đừng khóc, thật sự chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi, không nghiêm trọng…”
Còn chưa an ủi Carol xong, một giọng nói cuống quýt truyền từ bên ngoài vào.
“Nhũ mẫu, nhanh lên! Nhanh lên!”
Rầm một tiếng, cửa lớn bị mở ra, “Bệ hạ!”
“Bệ hạ, sao chàng lại bị thương! Thiếp rất lo lắng!” Kafura chạy vọt thẳng vào trong giường Menfuisu, “Trời ơi, bả vai chàng! Puntie khốn kiếp! Thiếp sẽ viết thư bảo phụ vương trợ giúp!”
“Công chúa, không cần đâu, chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi…”
“Không, bệ hạ, xin đừng từ chối thành ý của thần thiếp, chàng là người thiếp ngưỡng mộ, nhất định thiếp phải nói phụ vương thiếp gửi quân sang giúp chàng!” Kafura quay đầu lại, “Nhũ mẫu, mau chuẩn bị cho ta, ta muốn viết thư!”
“Công chúa, ta thật sự không cần…”
Không chờ nghe Menfuisu trả lời, Kafura
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/asisu-bh-phan-khich/1609954/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.