Thật sự cảm ơn các bạn đã luôn kiêntrì, từ lúc bắt đầu cho tới bây giờ, trong một thời gian dài như vậy,không có sự cổ vũ của các bạn, kèm theo thúc giục, có lẽ bộ truyện nàyđã sớm bị bỏ quên, và không đi tới được ngày hôm nay.Muốn cúi đầu, nhưng, nhưng tôi không kiềm chế được! Vươn người qua! Ôm lấy! Cọ cọ…
Tôi yêu các bạn, rất yêu các bạn!Tôi rất biết ơn các bạn, từ lúc tôi bắt đầu bản thảo, các bạn đã ủng hộ tới bây giờ, những lúc tôi phải nghỉ để đi thi, có những lúc tôi không có tâm trạng để viết, tới trường… Cácbạn… các bạn vẫn kiên nhẫn chờ tôi… tôi rất muốn khóc…Thật sự, thật sự rất yêu các bạn!Tôi rất lười, lại là lần đầu tiên viếttruyện, có rất nhiều chỗ viết không tốt, nhưng mỗi một lần, nhìn lạinhững bình luận của các bạn, sự kiên trì của các bạn, đều khiến tôi vôcùng cảm động…Thói quen hồi âm lại tất cả các bìnhluận, cảm thấy mỗi khi trả lời bình luận của các bạn là tôi cùng các bạn vui vẻ trao đổi, những lúc buồn bực, những lúc thất vọng về cuộc sống,chỉ nghĩ sẽ mở web ra để tìm kiếm sự cổ vũ của các bạn…
Tác phẩm này, nhờ có các bạn mà tôi cóthể hoàn thành, mà sau này, tôi còn có rất nhiều suy nghĩ, còn có nhữngngười bạn như các bạn…Cho phép tôi ôm các bạn nhé, cho phép tôi sở hữu tình bạn thân thiết để duy trì tác phẩm này…
Tác phẩm còn rất dài, có các bạn bên cạnh, thật tốt…Thật tốt…Tôi biết, cũng có những người không thể tiếp tục chờ tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/asisu-bh-phan-khich/1609925/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.