Hành lang tầng hai lâu đài thông suốt bốn phía, cong cong lươn lượn, hànhlang nào cũng giống nhau. Nhiều lần Chân Ái cho rằng mình đã tìm đượcphòng, vặn khóa cửa lại mở không ra, đành phải tìm lần nữa.
Maymà thử vài lần rốt cuộc tìm đúng phòng, sau khi tắm xong không có quầnáo ngủ, cô quấn khăn tắm lên giường. Nằm chốc lát mới phát hiện trongbóng tối lòng cô yên tĩnh khác thường. Nơi xa lạ này lại khiến cô yênbình khó hiểu. Cô rụt vào trong chăn khẽ mỉm cười, bò xuống giường lấythuốc ngủ Owen mua giúp cô từ trong túi áo, uống hai viên rồi thư tháinằm xuống.
Ngôn Tố đọc sách khá muộn, khi trở về bước vào phòngtắm thì phát hiện hình như trước đó không lâu phòng tắm bị giội nước,ướt sũng. Mà khăn tắm lại biến mất tăm. Đi đến trước gương kéo ra, đồdùng rửa mặt khác vẫn còn nằm trong tủ.
Khăn tắm đâu? Anh đứngtại chỗ nhìn quanh một vòng, ngổn ngang trăm mối. Đã muộn thế này cũngkhông thể đi hỏi Marie, anh bèn lấy đồ dự bị. Đi ra khỏi phòng tắm sángtrưng, mắt chưa thể thích ứng với phòng ngủ tối đen, nhưng anh vẫn rõmồn một nơi này. Nhắm mắt lại tìm đến giường, vén chăn lên nằm vào angiấc.
Không biết ngủ bao lâu, giấc ngủ Ngôn Tố bắt đầu chập chờn, hình như có một sợi lông vũ mềm mại gãi ngứa trên mặt anh. Anh luôn làngười cáu kỉnh khi bị đánh thức, rất bất mãn mở mắt ra. Nhưng trong nháy mắt, cơn buồn ngủ như biến thành tro bụi bay đến tận mặt trăng mất rồi.
Gương mặt yên bình trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/archimedes-than-yeu/2016829/quyen-1-chuong-1-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.