“Cả nếp cả tẻ.”
Tạ Trì cảm thấy ánh trăng chiếu trên người mình càng ngày càng đỏ, anh quay người ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn ánh trăng trên cao mấy giây, chân mày hơi chau lại, anh cứ có cảm giác Hồng Nguyệt, Bạch Nguyệt và cả những áng mây trắng, đỏ biến hóa trên bầu trời đang ám chỉ điều gì đó, điều này khiến anh cảm thấy hơi bất an.
Anh không dừng lại thêm, rảo bước về phía phòng bệnh, nếu như chạy có vẻ rất cố sức, để các diễn viên khác chú ý tới thì anh có thể sẽ bị theo dõi, cho nên mặc dù hiện tại đang rất vội, nhưng anh cũng chỉ có thể giả vờ không hoang mang.
Nhậm Trạch vừa đi vừa nói: “Tạ Trì à, nhân vật của anh có con trai, anh cảm thấy liệu trong số các diễn viên có con trai tương lai của anh không?”
“Chuyện này không quan trọng.”
Nhậm Trạch ngây người, lập tức nói: “Phải rồi, anh không cần bảo vệ con trai anh, nó có chết cũng không ảnh hưởng tới anh.”
Lần này Nhậm Trạch tự thăm dò ra, bộ phim này có quy tắc cơ bản là con cái nhất định phải bảo vệ cha mẹ, bởi vì cha mẹ chết rồi, đứa con sẽ biến mất, nhưng cha mẹ không cần phải bảo vệ con cái.
“Anh không muốn để lộ tin tức này ra, tìm được con trai mình à? Nhiều người bảo vệ anh..”
Nhậm Trạch vẫn nói ra suy nghĩ của mình.
“Không cần, phiền phức, không rảnh…” Tạ Trì dừng lại một chút, “Hơn nữa tôi sợ Tạ Dương là con trai tôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/app-dien-vien-phim-kinh-di/1962929/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.