“Quá khứ.”
Suốt nửa tiếng sau đó, Tạ Trì hỏi từng điều mà mình nghi vấn ra, Thẩm Dật kiên nhẫn trả lời.
Tạ Trì thay đổi cái nhìn với Thẩm Dật, chỉ có một điều khiến anh cảm thấy vi diệu là ánh mắt của Thẩm Dật lúc nói chuyện, Tạ Trì không tài nào hình dung được, nó không giống ánh mắt dò xét cân nhắc lợi ích liên quan, nhưng đúng là có cảm giác tò mò muốn tìm hiểu rất rõ rệt, còn mang theo sự quan tâm cưng chiều khó hiểu.
Hoàn toàn khác với Thẩm Dật cao ngạo lạnh lùng trong truyền thuyết.
Tạ Trì dằn cảm giác kì dị trong lòng kia xuống.
Có rất nhiều câu hỏi anh đặt ra mà Thẩm Dật không trả lời, hoặc chỉ trả lời một nửa, nhưng cho dù hắn không nói, anh cũng có thể đoán ra được ít nhiều.
Theo ý của Thẩm Dật, có lẽ tổ chức Pet có dính líu tới app từ rất lâu rồi, chỉ hai năm trở lại đây mới đặt mục tiêu là giết Thẩm Dật.
Thực ra cũng rất dễ đoán quan hệ của app với tổ chức Pet kia.
Năm đó anh còn buồn bực, vị trí thế giới của anh, khoa học sinh vật phát triển chậm chạp, là tấm gỗ ngắn nhất trong thùng gỗ khoa học, vẫn luôn ngăn cản xã hội tiến bộ, theo tốc độ phát triển của khoa học sinh vật năm đó, có lẽ bốn mươi, năm mươi năm nữa cũng chưa có kỹ thuật tử cung nhân tạo, càng không nói tới hoán vị tổ hợp gen cấp cao hơn này, phát minh kỹ thuật này có lẽ không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/app-dien-vien-phim-kinh-di/1962912/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.