Trọng Tôn Cô Lâm là người duy nhất mà Ôn Lương gọi thẳng tên ở sơn trại, nói là hai người không thân, lại cũng chưa chắc. Lúc trước Ôn Lương mang theo hắn cùng Trọng Tôn Cô Lâm từng có đối mặt, Mục Sở Bạch cảm thấy hắn thực ra có bộ dáng giống giang hồ trên thiên hạ, không giống như là sơn tặc. Nếu nói hắn là hiệp khách giang hồ, Mục Sở Bạch cũng tán thành, đừng nói Trâu Trà kia đối hắn đều khen không dứt miệng, nhưng là liền không biết vì sao, thái độ Ôn Lương đối với hắn, chính là tương đương lãnh đạm.
Mục Sở Bạch xem xét góc độ mà đánh giá Trọng Tôn Cô Lâm, y thậm chí cảm thấy, Trọn Tôn Cô Lâm này có thể nói là nam nhân anh tuấn nhất trong sơn trại. Trọng Tôn Cô Lâm thân nam nhi cao bảy thước, tướng mạo đường đường, trầm mặc văn bát cổ chất nho nhã, tính tình bình tĩnh, nếu không phải thường thường trong tay cầm một thanh trường kiếm, làm sao có thể tưởng tượng được hắn cùng đám sơn tặc có liên hệ với nhau? Tuy rằng Mục Sở Bạch cùng Trọng Tôn Cô Lâm hai người không có nói chuyện với nhau nhiều lắm, nhưng mà mỗi lần cùng hắn bắt chuyện, đều có cảm giác một làn gió thổi phớt qua mặt, hắn thiếu nửa sự ấm áp như Ôn Lương, lại nhiều nửa phần ổn trọng Chu Vượng Mộc.
Có lẽ Ôn Lương thường thường nhằm vào cũng hoặc là không để ý tới Trọng Tôn Cô Lâm, đó là sợ hắn sẽ uy hiếp đến địa vị của chính mình đi. Chính là không đúng a,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-trai-tu-tai/3577474/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.