Mục Sở Bạch thật cũng không phải hoàn toàn bị đánh bất tỉnh, y cảm giác được đầu mình bị đập vào lưng ai đó, chắc chắn là bị đám sơn tặc kia đi loạng choạng trên đường núi, nửa đường đánh thức y.
Chỉ là đầu của y vô cùng đau đớn, dạ dày lại nghẹn muốn ch·ết, nghẹn nửa ngày, cũng kêu không ra tiếng.
Lúc ngã xuống núi bị kinh hoảng một chút lại còn bị đám người trùm bao tải dọa một chút khiến y vẫn còn hơi choáng váng, Bị trùm bao tải, y phát giác ra bản thân lại đói bụng, mãi đến khi nhận ra mình bị ném vào chỗ cứng cứng, y dần khôi phục thần trí.
Nghe thanh âm chung quanh vốn dĩ là náo nhiệt, nhưng chỉ chốc lát sau lập tức lại yên tĩnh trở lại, âm thanh nháo cãi cọ ồn ào theo đám người mà rời đi ra ngoài. Mục Sở Bạch đợi nửa ngày, phát hiện chung quanh hoàn toàn không có động tĩnh, y dùng chân một đá, chiếc bao tải chùm người y lỏng ra, y từ từ bên trong chui ra thoát khỏi bao tải đó.
Nhưng mà cảnh tượng trước mắt lại khiến hắn vô cùng hoảng sợ.
Y ngồi ở trên một chiếc giường có màn che cũ kĩ, khung giường treo tầng tầng lớp lớp lụa đỏ. Y vén lên hai lớp, tay cầm váy rón rén đi ra ngoài hành lang nghe ngóng. Trên chiếc bàn gỗ long não trong đại sảnh có một đôi nến đỏ, giữa những ngọn nến còn đặt mấy đĩa trái cây. Mục Sở Bạch nhìn trong chốc lát rốt cuộc ý thức được, xong rồi, tên lão đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-trai-tu-tai/3577454/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.