Chương trước
Chương sau
Nhìn bang chủ thân mật ôm nữ nhân này đúng là lần đầu tiên trong mười năm qua.

Nói tới mười năm trước khi bang chủ chưa gặp gỡ Tô cô nương này, hắncũng là một người trẻ tuổi phong lưu, bên người không thiếu mỹ nữ quayvây quanh lang quân tuấn tú. Thấy bang chủ hào phóng còn anh tuấn, namnhân tuổi trẻ thành công thế nhưng lại bị một Tiểu oa nhi mười năm trước hấp dẫn, hơn nữa ưng thuận hứa lấy nàng, lúc ấy Long Diễm bang nổi lênmột trận tranh cãi không nhỏ, bất quá tranh cãi này đều được thảo luậnriêng. Dù sao bang chủ làm việc từ trước đến nay đều kỳ quái, không aidám chất vất chính diện. Nhưng mà ngay tại mười năm sau chính hôm naynhìn thấy Tô cô nương này, bọn họ cuối cùng bừng tỉnh đại ngộ, mọi người đều bội phục lựa chọn năm đó của thiếu bang chủ.

「 Cung nghênh bang chủ!」 Mọi người trăm miệng một lời hô.

Triển Vô Cực hướng bọn đầy tớ hơi vuốt cằm sau đó ôm chặt Tô Tiểu Thoa đi nhanh tiến vào bên trong?

「Tiểu Xuân, Tương Nhi, bảo muội, theo ta vào phòng!」 Triển Vô Cực ra mệnh lệnh.

Ba gã nữ tì lập tức theo đi vào.

「 Thả ta xuống!」 Tô Tiểu Thoa nhẹ nhàng nói. Nàng không muốn bị hắnôm mãi như thế,hơn nữa lại trước mặt nhiều người. Bởi vì loại thân mậttiếp xúc này giống như là nói với người khác quan hệ hai người, mà loạiquan hệ không rõ này làm nàng vừa xấu hổ vừa cảm thấy thấp hèn, càngthêm căm thù chính mình!

「 Không được!」 Hắn nhìn cũng không nhìn nàng một cái.

「 Thả ta xuống nha!」 Nàng lại yêu cầu. Giờ phút này nàng phải đem hết khả năng khắc chế chính mình, tránh cho trước mặt người khác trở mặtvới hắn, bởi vì nàng biết làm như vậy chỉ tổ làm sự việc càng thêm hỗnloạn mà thôi!

Triển Vô Cực rốt cục dừng lại bước chân, bất quá hắn cũng không buông nàng xuống, chẳng qua là lạnh lùng nhìn nàng, mở miệng nói:「 Ở trongthế giới của ta luôn luôn do ta làm chủ, chưa tới phiên àng xếp đặt chota!」

「 Chỉ cần ngươi thả ta đi thì có thể tránh những việc này.」 Nàng không mang theo một tia cảm tình trả lời.

Triển Vô Cực nghe xong cuồng tiếu mấy tiếng.「 Nếu ta muốn nàng ngoanngoãn nghe lời thì không cần mức công như thế? Chỉ cần lấy tánh mạng già trẻ của nhà họ Tô ra uy hiếp nàng,thì có thể đạt tới đến mục đích ,không phải sao?」

Tô Tiểu Thoa vừa nghe, lạnh lẽo lập tức ùa vào đáy lòng! Trời ạ! Hắnđến tột cùng là người như thế nào? Nàng không biết lòng người có thể nào thâm trầm hiểm ác như thế?

Nhẹ nhàng , nàng thở dài, vô lực rũ mắt xuống, không muốn cải cọnhững việc không cần thiết. Dù sao cải cọ với hắn, cho dù ai cũng khôngchiếm được thượng phong!

Đi qua một quảng trường trống trải sau lại đến trước một cánh cửa màu đen, trên cửa khắc một đôi trông kim long rất sống động, chạm trổ nàytinh tế tuyệt vời, ngay cả nàng đối với nghề mộc không biết lắm cũngnhìn ra được nó xuất phát từ danh sư.

Sau khi mở cửa,Tô Tiểu Thoa ngược lại có chút ngoài ý muốn, vốn tưởng rằng hắn giống loại người sống ngoài bãi hoang, không ngờ trong phònglại hoàn toàn tương phản xa hoa xanh vàng rực rỡ.Trong phòng ngoại trừgiường nhỏ còn có bàn gỗ ở ngoài,bên cạnh có một tủ gỗ từ cây đànhương,ngoại trừ mấy cái đó ra không còn gì nữa, đơn giản đến cực điểm.

Hắn ôm nàng đi tới trước tủ, từ trong tủ lấy ra một bộ lễ phục tân nương đỏ thẩm.

「 Giúp nàng thay xiêm y!」 Triển Vô Cực ra lệnh nói. Hắn lập tức đemnàng ôm tới trước giường buông xuống,sau đó quay đầu bước đi.

Kế tiếp ba nữ tì lập tức bắt đầu giúp nàng rửa mặt chải đầu thaytrang phục, dù sao hôm nay cũng là ngày vui của bang chủ mừng rỡ, cho dù không có quá trình đón dâu, cũng phải giúp tân nương tử ăn mặc thậtxinh đẹp,để bang chủ vui vẻ!

Tô Tiểu Thoa từ nhỏ sống trong giàu có, đối với nữ tì hầu hạ sớm bình thản ung dung, nhưng hôm nay nàng không thể chịu đựng được người kháclại chạm đến thân thể không còn thuần khiết của nàng. Bởi vậy nàng đốivới cách hầu hạ nữ tì xem như không thấy, từ đầu đến cuối giữ chặt áochoàng của Triển Vô Cực ngồi ở mép giường, giống như con mồi bị thương,dùng một đôi mắt to cảnh giác ,nhìn chăm chú các nàng, không cho cácnàng tới gần người.

Nhóm nữ tì mỗi người đều vô cùng lo lắng, rồi lại không dám động nàng, dù sao nàng cũng là bang chủ phu nhân tương lai nha!

Thời gian rất nhanh trôi đi, bốn người các nàng giằng co không ít,cũng không có nửa phần tiến triển.

Đột nhiên, cánh cửa bị mở ra, Triển Vô Cực đi đến.「 Các ngươi đang làm cái quỷ gì?」 Hắn lạnh lùng nói.

Nữ tì thấy bang chủ giận giữ như vậy,bọn họ sợ tới mức không nói ralời. Các nàng biết bang chủ hỉ nộ vô thường, tuy rằng đối đãi bọn hạnhân coi như nhân hậu, nhưng chưa bao giờ có người thấy hắn như vậy màlười biếng,đây là bởi vì vi bang chủ trời sinh anh khí, không giận tựuy.Chỉ cần nhìn thấy ánh mắt hắn, mọi người ngay cả thở cũng không dámthở mạnh!

Triển Vô Cực thấy nữ tì đều câm như hến nhìn lại người ngồi ở mépgiường, vẻ mặt cảnh giác của Tô Tiểu Thoa, trong phút chốc làm hắn đốitất cả mọi việc coi như hiểu…….

「 Các ngươi đi ra ngoài!」 Hắn cho nữ tì lui ra, sau đó đi từng bước một đến Tô Tiểu Thoa.

「 Ngươi — Ngươi không được lại đây!」 Tô Tiểu Thoa theo bản năng lui tới góc giường .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.