Cướp Tiêu Đoạn Mở Đầu
“ Ha ha ha…… Ha ha ha……” Chưa gặp qua người không thương hương tiếc ngọc như vậy. ( tg: thấy Tiểu hằng đối Liễu Di Hương như thế, tiểu vương gia ngươi là mừng thầm đi.)
“ Ngươi cười đủ chưa!” Vương Hằng khuôn mặt tuấn tú đỏ lên, rống giận người đang cười lăn lộn dưới đất.
“ Ha ha ~~ cười…… Cười đủ rồi.” Ngao Tử Luân dừng cười bưng chúc, bước vào trong.
Chụt~~
Thừa dịp Vương Hằng không chú ý, nghiêng đầu ở trên mặt Vương Hằng hôn một cái.
“ Ngươi……” Tử sắc lang này quá tự chủ đi.
“ Tốt lắm, tốt lắm, ngoan ~~ đói bụng rồi, ăn chúc đi.” Ngao Tử Luân đem chúc bưng đến trước mặt Vương Hằng.
Nhìn trên mặt Ngao Tử Luân có chút lấy lòng, chóp mũi lại tràn ngập hương chúc, Vương Hằng thiếu chút nữa nói ‘Hảo’, nhưng tại thời khắc mấu chốt lý trí đã quay về làm chủ, nên quay đầu hừ nói:” Không ăn!”
“ Ngoan ~~ mau ăn, suốt đêm qua kịch liệt vận động như vậy, ngươi hiện tại khẳng định là vừa mệt vừa đói, ngoan ~~ mau ăn, hảo bổ sung sức khỏe.”
Nghe vậy, Vương Hằng đại xấu hổ, hai má đỏ lên,” Ngươi…… Ngươi không biết xấu hổ, giữa ban ngày lại nói…… Nói…….”
“ Ta nói cái gì?” Ngao Tử Luân cười tủm tỉm hỏi lại, vẻ mặt vô tội.
“ Ngươi…… Hừ!” Vương Hằng quay mặt đi không thèm nhìn tới hắn.
“ Ha ha…… Tiểu hằng nhi thật sự là đáng yêu. Đến, cho ta hôn một cái.” Ngao Tử Luân chu môi, hướng hai má Vương Hằng tiến đến.
Nhìn Ngao Tử Luân biến thành sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-trai-phu-nhan/75538/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.