Vương Hằng Bị Bắt
“ Thị.” Vương Hằng khẽ lên tiếng.
“Chủ nhân.” Một hắc y nam tử liền xuất hiện ở phía sau Vương Hằng, sắc mặt nam tử thực trắng, giống như chưa từng tiếp xúc qua ánh mặt trời.
“ Khi Ám giáp tiến vào, ám vệ của Tử Luân có phát hiện không?”
“ Ba người bị đánh bất tỉnh, một người chạy thoát.”
“Người chạy thoát kia có bắt được không?”
Nghe đến đây Thị đột nhiên nở nụ cười, vươn đầu lưỡi liếm liếm cánh môi, “Bắt được.” Thấy thế, Vương Hằng nhẹ nhàng thở dài một hơi, “ Chuyện của ngươi ta mặc kệ, nhưng phải chú ý có chừng mực.”
“ Vâng.”
“ Lui đi.” Nhìn một bàn thức ăn bổ thiện, thật sự là không có khẩu vị, đành uổng phí một phen tâm ý của Ngao Tử Luân vậy. Xem ra khoảng thời gian phải phơi bài mọi chuyện không còn xa mấy, không biết người nọ đến lúc đó sẽ có cảm tưởng thế nào…… Dù sao mặc kệ như thế nào, hắn cũng sẽ không buông tay.
____________*****___________
Tắm xong bằng nước lạnh, mái tóc dài do Ngao Tử Luân lười lau đi mà liên tục nhỏ giọt, mặc chúng nó rơi lên trên vai, trên lưng, thấm ướt cả y phục, may mắn bây giờ là giữa mùa hạ, bằng không với một người không biết chăm sóc như hắn đã sớm nhiễm phong hàn.
“ Ngao công tử.” Tề Bão Nguyệt ôm quyền thở dài.
“Tề công tử, ngươi làm sao vậy?” Tề Bão Nguyệt một thân áo trắng đầy dơ bẩn, trên mặt lại xanh tím lẫn lộn.
“ Chỉ là cùng người khác đọa chiêu một chút, ha ha……” Tề Bão Nguyệt cười thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-trai-phu-nhan/1836324/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.