Sắc trời đã tối. Bên ngoài tuyết vẫn còn đang rơi, Mạc Ảnh Hàn ngồi trong xe chờ đèn đỏ.
Cột đèn đỏ ở ngã tư này chạy hơi lâu, còn chia ra nhiều loại, Mạc Ảnh Hàn ngồi trong xe, buồn chán nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bởi vì tuyết rơi dày đặt, lúc này trên đường không có bao nhiêu người, chỉ có một vài chiếc xe chầm chậm chạy, toàn bộ Bỉ Ngạn Nhai vì trận tuyết này mà chớp mắt đã yên tĩnh đi rất nhiều. Làm mờ nhạt đi sự phồn hoa trước đó.
Vì không mấy ai ra đường, cho nên Mạc Ảnh Hàn ngồi trong xe, rất dễ dàng nhìn thấy dưới trời tuyết rơi dày đặt này Phiền Tiểu Thử lại còn ôm camera chạy loạn.
"?" Mạc Ảnh Hàn ngồi trong xe không nhịn được nhích lại gần cửa sổ hơn một chút, muốn xác nhận cái người đội bão tuyết chạy ra ngoài có đúng là Phiền Tiểu Thử hay không.
"Quả nhiên là nàng?" Xác nhận xong.
"Tiểu thư, sao vậy?" Tài xế cẩn thận hỏi.
"Không có gì, nhìn thấy người quen thôi." Ngay lúc Mạc Ảnh Hàn nói, Phiền Tiểu Thử đã rẽ vào ngã khác, biến mất ở góc đường.
"Lưu Bá."
"Tiểu thư có gì dặn dò."
"Bây giờ còn sớm, không về nhà nữa, rẽ trái đi." Mạc tiểu thư vẫn nhìn phía ngoài cửa sổ, diện vô biểu tình nói.
"Vâng, tiểu thư." Lưu Bá có một điểm khiến Mạc Ảnh Hàn vô cùng hài lòng, đó là cho đến giờ hắn đều không hỏi nhiều. Mạc Ảnh Hàn nói xong, Lưu Bá cũng cấp tốc đảo tay lái. Xe chạy đến nơi khi nãy Phiền Tiểu Thử biến mất.
Rất nhanh, Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-dao-bao/50520/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.