Phiền Tiểu Thử mơ màng tỉnh dậy sau cơn hôn mê, thì liền nhìn thấy băng sơn mỹ nhân kia ngồi kế bên người mình. 
"..." Phiền Tiểu Thử lập tức nhắm hai mắt lại, đồng thời hy vọng giá như mình chưa từng mở mắt ra. 
"Mở ra." Rất rõ ràng, tuy Phiền Tiểu Thử đã lập tức nhắm mắt, nhưng Mạc tiểu thư vẫn nhạy cảm phát hiện. 
"..." Phiền Tiểu Thử quyết định giả chết. Bởi vì có thế nào, cuối cùng nàng cũng chết. 
Mạc tiểu thư tao nhã cầm lấy dao gọt trái cây bên giường, 'tao nhã' kề vào tai Phiền Tiểu Thử. 
"...Mở, ra!" Lưỡi dao lạnh lẽo sắc bén lóe ra ánh sáng âm u. 
Phiền Tiểu Thử cứ như vậy bán đứng phẩm chất của mình. 
"Oa a a! Ta sai rồi, ta thực sự sai rồi! Xin đừng lột da ta~~~ " 
Bán đứng nhân cách của mình, Phiền Tiểu Thử quỳ gối trên giường, vểnh môi, nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, nhìn như vậy, xác thật rất muốn đá nàng một cước. 
"..." Mạc tiểu thư ở bên cạnh mắc phải khó khăn. 
Tuy nàng rất muốn lột da Phiền Tiểu Thử, nhưng nàng cũng xác thực rằng không thể lột được. Với lại, lột da rồi làm gì? Không thể hầm ăn. Nhưng không lột da Phiền Tiểu Thử, thì buông tha nàng sao, Mạc Ảnh Hàn lại không cam lòng. Hai vụ kia, Mạc tiểu thư rất là ghi hận trong lòng. Kỳ thực Mạc tiểu thư của chúng ta rất là nhỏ nhen. 
Chung quy cũng nên cho nàng một chút giáo huấn nhỉ? Nhưng mà giáo huấn cái gì đây? 
Từ nhỏ đã ở trong quy củ, bị người ta nói là bảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-dao-bao/50513/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.