Hắn nghi hoặc nhìn nàng, muốn tìm tòi rõ hơn ý của nàng. Nhưng nhìn đến Tĩnh Khanh bừng bừng sát khí kia, đành thôi. 
Tĩnh Khanh khẽ nhìn bàn tay đang nắm nhau của mình và Hàn Niệm, hắn có thể cảm nhận được tay nàng lạnh đi, không khỏi nắm chặt hơn. 
Nàng cũng cảm nhận được lực tay hắn, có chút ngại ngùng rũ mi xuống, không nhìn hắn. 
“Những gì cần nói ta đều đã nói, các vị đều là người thông minh, không cần ta phải nói rõ ra nữa. Tình hình bây giờ chúng ta chính là người trên cùng một chiếc thuyền, phá được án, ta trở về phục mệnh, nàng ấy cũng được an toàn.” Tên nam tử chậm rãi nói. 
“Thành giao.” Tĩnh Khanh nhìn nàng, khẽ gật đầu, nhẹ đáp. 
___________  
Sau khi hòa bình nói chuyện, bọn họ quyết định tạm thời đến ở nhà của Lam Tuân, chính là tên nam tử kia. Một căn nhà nhỏ trong một con hẻm nhỏ trong Thủy Túy thành. 
Vào nhà, mọi thứ đều rất đơn sơ, chỉ có vài vật dụng cần thiết. Mọi người đều tự tìm chỗ ngồi xuống. 
"Các ngươi không sợ ta lừa các ngươi sao?" Lam Tuân ngồi bên bàn gỗ, vừa uống trà vừa hứng thú quan sát bọn họ.      
"Ngươi sẽ rảnh rỗi như vậy sao, dù sao có là độc gì, ta đều sẽ tìm cách giải cho nàng. Chỉ là nếu ngươi dám gạt chúng ta...", Tĩnh Khanh nhẹ nói, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn. 
"Tiểu thư, hay là chúng ta về thành đi." Tiểu Tinh liếc hắn một cái liền không quan tâm, lo lắng quay sang khẽ hỏi Hàn Niệm. 
Lam Tuân nhướng mày 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-chot-bang-giang-ho/2340226/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.