Khi Tư Minh Yến đến, trong màn tuyết trắng xóa, Diệp Thanh Nghiêu ngồi trên mặt đất ôm Chu Túc toàn thân đẫm máu. Ớt Nhỏ vội vàng đi khắp nơi gọi người, tất cả mọi người trong đạo quán đều chạy đến giúp đỡ.
Chu Túc chảy quá nhiều máu, Diệp Thanh Nghiêu trước hết cầm máu cho anh. Hi Văn giúp c** q**n áo anh ra, trên người Chu Túc đầy những vết thương do dao đáng sợ, thịt nát be bét không có chỗ nào lành lặn. Ớt Nhỏ sợ hãi đến mức che mắt lại, còn Hi Văn thì vẻ mặt kinh ngạc, tuy đoán được anh bị thương nặng, nhưng không ngờ đã bị thương đến mức nhìn thấy xương.
Diệp Thanh Nghiêu với giọng điệu lạnh lùng hiếm thấy: "Người bình thường khi nghe về thân thế của tôi chỉ sẽ bàn tán, tránh xa tôi, cho dù có người đến gây rối, cũng không thể cầm đuốc và vũ khí để giết tôi. Người đến hôm nay không phải người bình thường, là do người khác sai khiến".
Diệp Thanh Nghiêu vừa nói, vừa đắp thuốc và băng bó cho Chu Túc. Hi Văn cũng nghiêm túc: "Bạn bè của Tử Nguyệt nhiều, đã đi điều tra rồi, em yên tâm, chắc chắn sẽ sớm có kết quả".
Sau khi cầm máu và cấp cứu kịp thời đến bệnh viện, Chu Túc được đẩy vào phòng cấp cứu. Ngoài bệnh viện, mọi người đều đang căng thẳng chờ đợi. Ớt Nhỏ không nhịn được cúi đầu hỏi: "Tiểu sư thúc, là ai muốn hại người vậy?"
Diệp Thanh Nghiêu từ từ nhìn về phía Tư Minh Yến.
Tư Minh Yến khẽ nhíu mày: "Thanh Nghiêu, sao em lại nghĩ là anh?"
"Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-che-lang-man-can-du/4668597/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.