Chu Túc ra tay không hề do dự. Một nhát cắt dứt khoát, tàn nhẫn, như thể phần da thịt đó không thuộc về anh, mà chỉ là sự sỉ nhục và tội lỗi cần phải bị huỷ diệt.
Trong lòng anh ngập tràn chán ghét bản thân, mang theo thứ cảm giác giải thoát đầy tuyệt vọng, muốn cắt bỏ tất cả, muốn kết thúc hết thảy. Thế nhưng, cơn đau mà anh chờ đợi mãi không đến.
A Ngân lao vào như gió, kịp thời chụp lấy lưỡi dao đang chực hạ xuống.
“Cậu chủ!!”
Lần đầu tiên trong đời, A Ngân không sợ gì nữa. Anh ta gào lên, đầy tức giận:
“Cậu điên rồi sao?! Cậu nghĩ làm như vậy thì cô ấy sẽ nhìn cậu bằng ánh mắt khác ư? Sẽ thấy Cậu ‘sạch sẽ’ hơn sao? Không đâu! Không bao giờ đâu!”
“Chúng ta đều biết cô ấy thế nào mà! Cô ấy lạnh lùng, vô tình, sẽ không nói gì, sẽ không quan tâm, cũng sẽ không vì hành động của cậu mà có bất kỳ dao động nào! Cậu làm tất cả những điều này… cũng chẳng thể khiến cô ấy bận lòng dù chỉ một chút!”
Những lời A Ngân nói ra chính là điều khiến Chu Túc sợ hãi nhất. Trước khi đưa ra quyết định điên cuồng ấy, anh từng do dự. Anh lo lắng liệu một thân thể không còn nguyên vẹn, liệu sự tổn thương ấy… có khiến cô càng thêm khinh thường mình?
Nhưng anh lại tự lừa dối bản thân: “Không thử sao biết? Biết đâu… biết đâu cô sẽ động lòng? Biết đâu cô sẽ thương xót mình một chút?”
Giờ đây, những mộng tưởng nhỏ nhoi đó bị phơi bày không chút khoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-che-lang-man-can-du/4668578/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.