🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

[Bị nhìn ra thì sao chứ? Vui vẻ là gì? Là mùi vị gì? Là cảm giác như thế nào?]

Diệp Thanh Nghiêu cảm thấy mơ hồ.

Từ khi hiểu chuyện, từ khi biết thân thế của mình có ý nghĩa gì, cô và chữ ‘vui vẻ’ vĩnh viễn như hai người xa lạ.

Không biết từ lúc nào, cảm xúc mang tên ‘vui vẻ’ đã biến mất khỏi cô. Diệp Thanh Nghiêu chưa từng thật sự cảm nhận được nó, dù khi Tư Minh Yến còn bên cạnh, cô cũng không thật sự hiểu rõ, chỉ cảm thấy có anh bên cạnh thì cô rất yên tâm.

Cô cũng đã quen rồi, bao năm qua đều sống nhạt nhòa như vậy.

Diệp Thanh Nghiêu ngước mắt nhìn trời, cơn mưa này không biết là cơn thứ bao nhiêu trong năm nay. Cô khẽ nghiêng chiếc ô, mưa rơi xoay xoay thành vòng, rơi vào mắt và tóc cô.

Thật ra, cô cũng chẳng để tâm làm gì.

“Lớn thế rồi còn nghịch nước mưa.”

Giọng Chu Túc vang lên từ bên cạnh. Diệp Thanh Nghiêu khẽ mỉm cười, chỉnh lại ô:

“Đi thôi.”

“Em còn chưa nói là phải dỗ em thế nào đây?” Chu Túc đẩy xe lăn theo phía sau.

“Cảm ơn Chu tiên sinh nhưng không cần đâu.”

Đi đến một vũng nước nhỏ đọng lại, vài ba vũng xếp hàng bên nhau, cỏ dại ven đường đọng nước mưa, Diệp Thanh Nghiêu nhấc tà áo sườn xám nhẹ nhàng bước qua. Nhưng ánh mắt Chu Túc tinh tường, vẫn nhìn thấy sườn xám cô dính mấy giọt nước bẩn. Anh hỏi A Ngân:

“Sao con đường này lại lồi lõm như vậy?”

A Ngân ở nhà họ Chu đã lâu, nhưng chưa từng tới nhà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ap-che-lang-man-can-du/4668547/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Áp Chế Lãng Mạn - Cẩn Dư
Chương 32: Để em mỗi ngày đều nhớ đến anh.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.