Từ sau khi thực hiện huấn luyện theo cách của nàng,quân binh thể lực nâng cao không ít.Cứ thế cuộc sống của nàng lại âm thầm lặng lẽ như trước, ngày đầu còn chưa quen,Ngô Lỗi có vài lần tìm nàng thỉnh giáo.Đến nay đã một tháng nữa qua.Chính xác kế hoạch rời đi của nàng đã hoãn lại nửa tháng.Một tháng qua gặp bao chấn động,quân Chu La sau mười năm ngày ầm ầm kéo đến ôm thù quyết một lần dẹp sạch đường tiến vào đất Thượng Dương.Bất quá,dù mới nửa tháng,quân binh đã sớm thành thạo trận đồ,một trận hại địch nhân tổn thất phân nửa,con số quả không nhỏ.Tuy quân Chu La chưa bỏ ý định xâm chiếm,nhuưng không chống đỡ được lâu. Ngô Lỗi quả không khiến nàng thất vọng.
Vẫn như thường lệ,Thủy Vũ Băng sáng sớm đã chạy tới phòng thuốc.Loanh quanh trong phòng một hồi,toan ra ngoài hít thở không khí,tiếng ngựa hí bất chợt khiến nàng chú ý.Kéo theo đó hàng loạt tiếng ầm ĩ,huyên láo không thôi.
Trên lưng,một hài tử nhỏ con nhanh nhẹn,tay ghìm cương ngựa phất tà áo sang bên nhảy xuống.Thân bạch y phục phiêu phiêu trong gió,hoa văn màu bạc thêu nổi lóa mắt mang tư vị lành lạnh.Vừa nhìn,Thủy Vũ Băng liền kết không thôi.Nhìn lên gương mặt lại khiến nàng giật mình,hài tử này là quá khả ái đi,môi mỏng khẽ đưa lên mang ý cười.Đôi đồng tử từ lúc tới chưa hề rời mắt.Lương theo ánh mắt hài tử,liền thấy Thượng Dương Quân đứng đó từ bao giờ,ánh mắt muôn vàn sủng nịnh.Nét mặt tươi cười khó giấu.Thủy Vũ Băng ngẩn người,đừng nói là nam sủng đi?Tuy biết rằng người có tiền có,quyền thường sinh sở thích quái dị,bất quá,kia,mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-tuong-soai-ca-ngon-tinh/2830101/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.