Doanh trại Chu La đóng phía nam dãy núi Hiên Miên,canh hai khuya khoắt vẫn cùng chúng binh sĩ vật lộn.Thủy Vũ Băng khóc không ra nước mắt,liệu nàng quyết định đúng hay sai đây?
Thoáng xuống tới chân núi,ánh lửa sáng chóe cả vùng trời.Binh sĩ Chu La kẻ qua người lại đem doanh trại bao vây chặt không kẽ hở. Ngô Lỗi đã cho quân dập tắt ngọn đuốc từ bao giờ,tiến lại gần nàng không tiếng động.
-"Theo ta vẫn lên quay lại,đừng manh động."
Chất giọng trầm kề ngay tai.Đề phòng bị phát hiện,khoảng cách của Thủy Vũ Băng cùng Ngô Lỗi bất giác kéo lại gần.Trong không khí,hắn còn ngửi được mùi trầm hương thoang thoảng lưu luyến đọng lại.Thủy Vũ Băng mắt không rời,tim không đập đứng lên quan sát cho kĩ.Phía nàng có cây cao bao phủ gần như che hết tầm nhìn.Lẩm bẩm tính giờ nàng không khỏi thắc mắc.Chết tiệt,không phải chưa nhận được thư chứ.
Mải miết một hồi quan sát,dưới chân nàng truyền đến cảm giác lành lạnh,thứ gì đó nhỏ con trong bóng tối không ngừng uốn éo thân mình cứ thế men theo y phục nàng trườn lên.Ngô Lỗi cả kinh một trận,rút trường kiếm bên hông toan vươn lên. Là Kim ti xà.
-"Đừng,của ta."
Động tác nhanh lẹ,từ khi nào kim kiếm đã chặn ngang trường kiếm kia.So với trường kiếm,kim kiếm chỉ mảnh khảnh không lực đấu,thể như không chịu nổi nhưng không dễ khuất phục.Vàng ròng lấp lánh,kim kiếm trong tay nàng tự phát ra ánh sáng kinh người.Trông tuy đơn giản thật ra lại không đơn giản.Quan sát kĩ sẽ thấy chuôi kiếm được trổ tỉ mỉ chi chít hoa văn lạ.Mỗi một nhụy hoa liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-tuong-soai-ca-ngon-tinh/2830096/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.