Thế giới đúng là ngôn từ thật rộng lớn, lúc nào cũng thích những điều bất ngờ. Chuyện xảy ra vốn dĩ sẽ mãi luôn khiến người ta phải sợ hãi, nó không có bắt đầu nhưng lại muốn chúng ta tự tìm kết thúc. Vậy kết thúc nào mới thật sự tốt nhất cho kẻ không tim? Hay chính kẻ đồ tội để trái tim mình thấm nhuộm màu của tội ác, hoặc chỉ là kẻ ích kỷ trong đoạn tình yêu đáng ra phải tự mình thấu đáo? Có lẽ đều không phải… Diệp Tâm Giao suy cho cùng vẫn mãi là cô gái ngu ngốc nhất trên đời! Thật ngu ngốc thay cho trái tim lúc nào cũng yếu mềm. Thứ cần đau, lòng lại thắt chặt, thứ nên đoạn, tâm mãi khôn nguôi, đoạn trường dài theo nghĩa nên tan…
Có trời mới biết dù suy diễn kiểu gì, nghĩ ngợi ra sao thì Diệp Tâm Giao cũng không bao giờ hình dung được chuyện ngày hôm nay sẽ xảy ra. Khi cô bước vào căn phòng này cũng là lúc cô thực sự cần phải đối mặt bởi lí trí võng vạc lại đang sợ hãi trước con người cố chấp của chính mình.
Trong bóng tối người đàn ông ôm gọn lấy thân hình đang bất động của cô. Diệp Tâm Giao tựa im lặng đến thất thần, hoặc chính là sợ hãi đến không dám quay người lại. Người đàn ông phía sau vẫn giữ theo đó là một khoảng im lặng, im lặng để thưởng thức sự quay đi của thời gian. Sau một hồi cuối cùng người đàn ông kia vẫn lại lên tiếng. Chỉ là giọng nói trầm thấp đã pha lẫn thêm chút trêu đùa cợt nhả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-tinh/2711591/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.