Tiết trời đêm đông luôn mang theo từng đợt những cơn giá lạnh miên mang tràn đầy, Diệp Tâm Giao mang theo một mái tóc chưa kịp khô mà đứng ôm mình trong gió lại càng cảm nhận được cái lạnh buốt thấu xương này. Tuy nhiên, sự lạnh lẽo ấy vẫn không kéo dài được lâu. Chuyện là, sau khi cô đã dùng hết tốc lực mà chạy xuống sân, cơn gió lạnh khiến hai tay ôm chặt cổ áo khoác cùng với chiếc điện thoại trong tay mình. Còn chưa đi được mấy bước, đập vào mắt cô đã là một bóng hình quen thuộc.
Trong giây phút ấy, Diệp Tâm Giao chỉ biết đứng sững người nhìn bóng hình đang chạy dần về phía mình, người đàn ông mặc một chiếc khoác dạ sẫm màu, bên trong là một chiếc áo sơ mi trắng, cúc áo bị bung ra vài núc để lộ mảng xương cổ cùng một cơ ngực rắn rỗi nam tính khiến người ta phải đỏ mặt. Trong khoảnh khắc được nhìn thấy anh như thế này, không hiểu sao sóng mũi cô lại có chút cay cay. Nhớ lại khung cảnh anh ngồi cùng Lộ Phi trong Cổ Quán vẫn khiến cô không kìm được ấm ức. Cô không rõ bản thân bị sao nữa, chỉ biết trong khoảnh khắc thấy anh đi cùng người phụ nữ khác cô đột nhiên lại có cảm giác sợ hãi, loại sợ hãi này khiến tâm trí cô tựa như dao động, tất cả mọi lý trí vốn có đều bị mai mục ngay chính thời khắc ấy. Cô biết bản thân đang trốn tránh điều gì, chính vì sợ mất anh cho nên cô mới rời khỏi đó, mới tự lừa mình dối người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-tinh/2711537/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.