Ánh trăng của trời thu đượm nồng, không giống sự oi bức của ngày nắng hạ chói chang. Tiết trời cuối thu luôn mang theo sự uyển chuyển của gió bắc, trong lành mà thanh lạnh khiến người ta quyến luyến.
Dưới ánh trăng tỏa, bóng người đàn ông cao lớn phản chiếu trên tấm kính cửa sổ phai nhòa, trong căn phòng rộng lớn ấy chỉ nhuộm một ánh đèn vàng nhạt, thứ ánh sáng ấy hắt lên bóng dáng người đàn ông như đàn cài giữa đêm khuya cô tịch, chỉ đọng lại trong con người một nỗi tĩnh mịch cô liêu.
Người đàn ông đứng lặng trước cửa kính, sự im lặng này như cõi chết vĩnh hằng không còn chuyển động cũng chẳng còn dao động.
Tiếng gõ cửa vang lên dường như cũng không ảnh hưởng đến sự yên tĩnh của người đàn ông trong phòng.
Trước ánh đèn nhạt màu, Châu Niên cầm theo một xấp tài liệu, đẩy cửa đi vào.
Đêm đã khuya, vốn dĩ đây là thời gian nghỉ ngơi cho sự bận bịu của mỗi ngày, mọi người, nhưng trong cuộc chiến sống còn của thực tại tất cả bọn họ đều không thể yên giấc hay yên lòng.
Bước vào phòng, mùi thuốc lá như quẩn quanh không rời, Châu Niên nhìn người đàn ông đứng bất động trước cửa kính. Dường như kể từ ngày đi theo làm việc cho anh, anh ta thi thoảng vẫn chỉ thấy một hình ảnh im lặng như thế này. Liếc mắt đã thấy gạt tàn thuốc đã đầy những đầu lọc, có lẽ ngay cả người đàn ông kia cũng không để ý xem bản thân rốt cuộc đã hút bao nhiêu thuốc, hoặc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-tinh/2711504/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.