Sau khi kết thúc cuộc gọi với Du Nguyên, Diệp Tâm Giao hơi ngẩn người đứng trước cửa sổ. Như một giấc mộng vừa triền miên khiến cô như cảm nhận được chút đắng chát của dư vị ấy mang lại.
Trong cuộc đời của Diệp Tâm Giao, nói thật cô chưa từng biết hận một người là gì?
Bởi vì cô luôn cho rằng hận không chỉ làm chúng ta đau khổ mà còn khiến chúng ta mệt mỏi. Nỗi căm hận ấy không những không khiến người khác cảm thấy tội lỗi mà nó chỉ khiến bản thân người hận thêm vướng bận đau lòng. Con người sinh ra là một cá thể độc lập nhưng cũng như bao loài vật khác, chúng ta có nguồn cội và giống loài. Khi một đứa trẻ sinh ra bản thân chúng đã có một nguồn cội riêng mình, và đó chính là bố và mẹ của chúng. Một đứa trẻ khi được trưởng thành trong môi trường bình thường, từ tình thân chúng sẽ có đến tình bạn và cuối cùng là tình yêu. Đây giống như quy luật của đại đa số những con người phải trải qua.
Nhưng cái thế giới này lại là hai mặt của cuộc sống, có được thứ này đôi khi phải đánh đổi bằng những thứ khác. Có thể không chỉ một mà là rất nhiều nữa…
Diệp Tâm Giao luôn tự cho rằng bản thân rất tầm thường, từ lúc sinh ra cho đến khi biết nhận thức, cuộc sống của cô với những đứa trẻ khác hầu như đều không có gì khác biệt. Cô có bố làm nhân viên văn phòng, có mẹ làm một bác sĩ, gia đình cô không giàu có và dư giả,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-tinh/2711473/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.