Lucien hết sức buồn bực khi liên tục bị người của ba tiệm may khá chuyên nghiệp đuổi ra ngoài. Mặc dù hắn đã lấy tấm lụa đen ra ngay từ lúc đầu nhưng những thợ may kia vẫn không chịu tin, không những không kiểm tra chất liệu của tấm lụa mà còn tỏ ra đề phòng một người lạ như hắn.
Khu chợ này rất lớn, có hơn mười con phố lớn nhỏ khác nhau, người đến kẻ đi, thường xuyên thấy được các dị tộc như người lùn, tinh linh, cực kỳ phồn hoa nên Lucien nhanh chóng tìm thấy một tiệm may trang nhã sạch sẽ ở cuối một con phố.
Cậu bé tóc vàng khoảng mười lăm mười sáu tuổi đứng trông tiệm rụt rè cười chào: “Thầy tôi đang thiết kế trang phục ở phía trong, tôi tên là Banse, không biết ngài cần gì ạ?”
“Có thể xem giúp tôi tấm lụa đen này không?” Rút kinh nghiệm ở những lần trước, lần này Lucien lấy tấm lụa đen ra hỏi dò.
Banse tưởng Lucien muốn mua một tấm lụa đen tương tự nên cầm lấy mà không nghi ngờ gì. Sau khi cậu bé đưa tay sờ thử, để dưới nắng soi thì kinh ngạc: “Thưa ngài, đây là ‘Dạ oanh đen’ của nước Holm, chỉ có những quý tộc chân chính mới mua được thứ này, không biết sao ngài lại có được?”
Cậu bé cũng giống như những người thợ may trước đó, lo lắng đề phòng Lucien. Một kẻ ăn mặc rách rưới như hắn sao có thể có ‘Dạ oanh đen’ mà ngay cả những phú ông lắm tiền cũng không mua được, chắc chắn là lai lịch hết sức đáng nghi.
Lucien thấy tất cả mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-thuat-than-toa/90631/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.