Lucien nhìn qua cửa xe ngắm con đường dần dần mờ tối, nghe Victor, Lane và Lotter thoải mái tự tại trò chuyện về phong cảnh mùa này trong trang viên.
“Lucien, sao cậu không nói chuyện? Lẽ nào không có hứng thú với rượu nho “Bern” do chính nhà Phyllis ủ ư?” Lane chú ý đến Lucien yên lặng ngồi bên cạnh cửa sổ xe ngựa, ngậm cười hỏi.
Trang viên “Bern” của Phyllis bao gồm một mảnh ruộng nho rất tốt, nho thu hoạch trong đó phần lớn dùng để ủ rượu. Sau khi chọn lựa và cất vào hầm rất nhiều năm thì rượu nho trang viên “Bern” đã có tên tuổi không nhỏ ở Arthaud, được xem là rượu nho hạng hai, chỉ có nhận được lời mời đến vũ hội, yến hội của nhà Phyllis mới có cơ hội thưởng thức.
Lucien tìm cớ che đậy: “Ngài Lane, thực ra tôi đang lo lắng về vũ hội lát nữa, tôi không biết nhảy điệu nào cả, rất mất mặt.”
“Cần ta dạy cho cậu không? Mặc dù cậu không phải là nữ sĩ xinh đẹp.” Lane nói với Lucien một cách châm chọc: “Hoặc cậu xem ta như là nữ sĩ xinh đẹp cũng được.”
Nhìn thấy bộ dạng quẫn bách không nói nên lời của Lucien, Victor cười nói với hắn: “Tình hình của trò tất cả bọn ta đều rõ, sẽ không có ai cố ý mời trò nhảy đâu. Dĩ nhiên nếu Lucien trò muốn học thì ta nghĩ các tiểu thư xinh đẹp đều sẽ rất vui lòng dạy cho trò.”
Trong bầu không khí thoải mái tùy tiện này, tâm trạng Lucien dần bình tĩnh lại. Tất cả sự chuẩn bị đã làm xong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ao-thuat-than-toa/3230775/quyen-1-chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.